Tôi có một gia đình nhỏ, cậu con trai 3 tuổi đáng yêu. Giá mà tôi vẫn cứ chấp nhận và sống với thực tại như những ngày trước đây tôi từng sống. Mới 3 năm nhưng sao tôi thấy cuộc hôn nhân của mình vô vị đến vậy. Có thể bản thân chưa tốt nhưng những cái tôi cần chưa bao giờ anh cho, ngày nào cũng bình lặng như thế qua đi.
Chưa bao giờ tôi nghe được một lời hỏi han, động viên từ chồng, thậm chí hai mẹ con đi chơi xa anh cũng chẳng buồn gọi điện hỏi thăm. Cứ như thế, chúng tôi sống với nhau hờ hững trong ngôi nhà chung. Đêm hôm, mỗi người nằm một nơi, khi nào muốn gần gũi anh mới động vào tôi nhưng tôi chẳng còn cảm giác nữa rồi. Nhìn những cặp vợ chồng khác, tôi thầm ước được như họ. Rồi tôi đã không giữ vững được lòng mình, ngã vào vòng tay người khác. Biết là sai nhưng con tim tôi không chịu nghe những gì mình nghĩ một lần duy nhất. Tôi thấy mình thật xấu xa, biết phải làm gì đây? Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Nguồn tin: vnexpress
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn