Em sẽ sống thêm cả cuộc sống của anh nữa

Thứ sáu - 13/05/2016 22:15
Em sẽ sống thêm cả cuộc sống của anh nữa Em sẽ sống thêm cả cuộc sống của anh nữa

Em thấy vạn vật vô thường, sống gửi thác về, cuộc đời mỗi người đang sống chỉ là cõi tạm, thác mới là về. Hãy yên nghỉ nhé, anh trai của em.

Nhanh quá anh nhỉ, sắp tròn hai năm rồi, chỉ còn mấy ngày nữa thôi. Em vẫn nhớ như in cái ngày đó hai năm về trước, đêm ấy cha mẹ nhận được điện thoại báo anh bị tai nạn nên lo lắng lấy xe để ra chỗ anh. Lòng em rối bời, khấn trời phật phù hộ cho anh không làm sao cả, em chờ đợi tin của cha mẹ. Để rồi một lúc sau cổng nhà mình rất đông người, các chú dìu mẹ vào còn cha nói: "Anh con mất rồi". Lúc đó em gần như ngã khuỵu, không tin điều đó lại xảy ra với gia đình mình, xảy ra với anh, người anh mà có lẽ suốt cuộc đời này em không thể có lại được nữa. Chỉ mới sáng anh vẫn còn chuẩn bị đi làm, chào mẹ nữa, thế mà tối đã phải nghe tin dữ.

Đám tang anh diễn ra nhanh chóng sau đó. Thời gian cứ thế trôi đi trong lặng lẽ, một tháng, hai tháng, một năm và giờ sắp hai năm, nỗi nhớ về anh chưa bao giờ nguôi ngoai trong lòng em, nhiều khi em tự hỏi ở thế giới bên ấy anh như thế nào rồi. Những ngày này em luôn nhớ về anh, nhớ quãng thời gian anh em mình cùng lớn lên, anh luôn quan tâm tới em dù bề ngoài hay lạnh lùng, cáu gắt. Em còn nhớ anh thích may quần áo lắm vì đẹp hơn là mua sẵn, em cũng thích áo của anh, mỗi lần anh may về lại cho em một chiếc. Em nhớ những buổi tối lĩnh lương anh đi ăn chè với bạn nhưng không quên mua cho em, dù khi đó em đã 23 tuổi rồi. Trong mắt của anh, em luôn là cậu em bé nhỏ chưa trưởng thành, em luôn dựa dẫm vào anh, thấy vui vì điều đó, em tự hào với mọi người vì có được người anh tốt.

Một lần em cãi láo với mẹ, mẹ khóc, anh nghe xong cũng khóc: "Sao mày lại nói với mẹ như vậy hả". Lần đầu tiên thấy anh khóc như vậy em xấu hổ lắm nhưng tính ương bướng em chỉ biết im lặng. Em rất buồn, thấy có lỗi nhưng chưa kịp nói lời xin lỗi thì anh đã rời bỏ em mất rồi. Anh à, bây giờ em không còn khóc như trước nữa, những lúc rảnh em giúp đỡ cha mẹ, có nhiều thời gian hơn em đi học đạo tràng, nghe giảng về Phật pháp. Em ngộ ra được rất nhiều bài học cho bản thân, những điều ấy đã giúp em trưởng thành nhiều. Em biết suy nghĩ hơn, biết nhìn nhận mọi việc ở nhiều khía cạnh khác nhau chứ không còn là cậu em vô âu vô lo như trước nữa.

Có lần em được nghe giảng, đức Phật từng nói "Cuộc đời dài như một hơi thở". Em ngẫm điều này rất đúng, nó giúp em sống chậm hơn, sống có ích hơn. Biết yêu thương, quan tâm nhiều hơn những người xung quanh. Để ý nhiều hơn những sự việc đang diễn ra mà ngày xưa mình đã bỏ qua. Em nhận ra tóc cha đã bạc thêm, mẹ đã có nhiều nếp nhăn hơn. Em thấy mình thật vô tâm. Nhưng xin anh yên tâm, em đã trưởng thành rất nhiều, sẽ sống thêm cả cuộc sống của anh nữa. Em nhận thấy vạn vật vô thường, sống gửi thác về, cuộc đời mỗi người đang sống chỉ là cõi tạm, thác mới là về, có lẽ anh đã trở về nơi ấy. Em luôn nghĩ rồi có một ngày tất cả sẽ được trùng phùng ở nơi ấy. Hãy yên nghỉ nhé, anh trai của em.

Luân

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 252
  •   Máy chủ tìm kiếm 6
  •   Khách viếng thăm 246
 
  •   Hôm nay 15,848
  •   Tháng hiện tại 275,910
  •   Tổng lượt truy cập 133,359,658