Em sẽ không đánh cắp tình yêu của vợ anh nữa

Thứ sáu - 10/10/2014 19:42
Em sẽ không đánh cắp tình yêu của vợ anh nữa Em sẽ không đánh cắp tình yêu của vợ anh nữa

Em biết mình đã sai với chồng, cũng sai với vợ anh. Qua cách nói chuyện, em biết anh cũng yêu vợ nên nhiều lúc cảm thấy thật vô duyên khi xen vào tình cảm vợ chồng anh.

Lâu lắm rồi em không viết lách, thỉnh thoảng lại rất thích viết nhưng thực sự là thời gian rảnh với em rất hiếm hoi. Hôm nay tranh thủ viết vài dòng gửi anh, người bạn khác phái em quen biết đến nay đã 13 năm. Khoảng thời gian gần hai tháng nay, nhiều lần em muốn nhắn tin nói: Em nhớ anh nhiều lắm, nhớ đến quay quắt, người cứ bần thần lơ lửng trên mây. Để thoát được cảm giác này không ai khác chính em phải biết tự mình tìm ra cách để vơi đi sự nhớ nhung dành cho anh, người đàn ông đã có gia đình.

Em cũng có trực giác riêng của mình và chắc chắn anh cũng nhớ về em, chỉ có điều em không đo lường được mức độ nhớ nhung ở anh mà thôi. Em là kẻ đánh cắp tình yêu của vợ anh. Em xin lỗi vì không cố ý như thế. Có lẽ vì mình quen biết nhau lâu quá, rồi không đến được với nhau, có duyên mà không nợ nên cảm giác nuối tiếc và sự yêu thương ấy như ngọn lửa chực chờ bùng cháy dễ dàng mỗi khi em và anh có dịp gặp nhau.

Mỗi lần hẹn gặp anh uống cà phê em phải nói dối chồng để được ra ngoài. Em hồi hộp và mong chờ lắm. Gặp anh, em như con chim sổ lồng bay cao, như được uống nước tăng lực nên cảm thấy rất phấn khởi, hạnh phúc. Nói chuyện với anh em cười nhiều, thấy thoải mái, vui vẻ, đến mức gương mặt em cũng căng và tươi tắn hơn hẳn. Anh là người đàn ông duy nhất em có thể nói chuyện thoải mái, tâm đầu ý hợp, có thể tâm sự mọi điều trong cuộc sống và ngược lại. Là phụ nữ ai cũng có quyền và nhu cầu được yêu thương, quan tâm từ phía đối tác, có những lúc yếu lòng em đến bên anh không phải để khỏa lấp khoảng trống mà đó là tình cảm thực sự của em.

Em biết anh cũng thương em lắm, muốn gặp gỡ em, cũng có những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc giống em vậy. Nói về mức độ tình cảm anh dành cho em, em chỉ dám dùng từ “thương” thôi, không dám dùng từ “yêu” vì tiếng yêu rất khó nói và chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. 32 tuổi đầu mà em mới cảm giác nhớ một người không thể gặp mặt khổ sở đến mức nào nhưng lý trí không thể thắng nổi con tim. Em lớn hơn anh một tuổi mà vẫn thấy mình thật nhỏ bé khi bên cạnh anh.

Em biết mình đã sai với chồng, cũng sai với vợ anh. Qua cách nói chuyện, em biết anh cũng yêu vợ nên nhiều lúc cảm thấy thật vô duyên khi xen vào tình cảm vợ chồng anh. Em biết mình chỉ là mối tình đầu thời học sinh trong sự nuối tiếc của anh mà thôi. Thôi thì em trả anh về với vợ, em sẽ không đánh cắp tình yêu của cô ấy nữa. Em phải tự mình dừng lại trước khi chúng ta càng ngày càng đi quá xa. Sau những lần hẹn hò, em không muốn anh nghĩ về em như một người phụ nữ xấu xa, không chung thủy với chồng. Em muốn giữ lại hình ảnh về một người con gái có tính cách đẹp trong mắt anh.

Lá thư này như lời chào tạm biệt và chúc anh hạnh phúc với cuộc sống riêng của mình. Em cũng chúc anh thành công hơn trong sự nghiệp.

Vân

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 242
  •   Máy chủ tìm kiếm 3
  •   Khách viếng thăm 239
 
  •   Hôm nay 26,858
  •   Tháng hiện tại 826,693
  •   Tổng lượt truy cập 128,444,932