42 tuổi vẫn yêu đơn phương cô bạn thân cùng xóm

Chủ nhật - 24/01/2016 08:11
42 tuổi vẫn yêu đơn phương cô bạn thân cùng xóm 42 tuổi vẫn yêu đơn phương cô bạn thân cùng xóm

Nhìn cô ấy mỗi ngày đi về lẻ bóng rất thương, không biết trong lòng cô ấy còn tình cảm với người cũ không, nhưng dù gì tôi cũng chấp nhận.

Tôi 42 tuổi, ly dị vợ và đang có một mối tình đơn phương với cô bạn thân lâu năm cùng xóm. Cô ấy nói chung bình thường, không có nhan sắc nhưng cực kỳ thông minh, giỏi giang. Trình độ và công việc của cô ấy hiện nay không có mấy đàn ông theo được, lại nhiều tài, hát hay, đàn giỏi, nói chuyện nhẹ nhàng, khéo léo, sắc sảo. Cô ấy không thường nấu ăn (vì đi làm suốt) nhưng nấu ăn không tệ, và khéo tay, làm các món ngọt với mấy thứ đồ handmade rất đẹp. Tuy thành công nhưng tôi thấy cuộc đời cô ấy không may mắn, đang đi học thì gia đình phá sản, vỡ nợ, từ đó cô ấy tự thân phấn đấu, vừa học vừa làm, một ngày đạp xe cả chục cây số không than nửa lời. Gia đình thất thế, sắc vóc không có, chỉ nhờ vào bản lĩnh của bản thân, giữa cuộc sống nhiều thị phi, bè phái, cô ấy khôn ngoan nhưng không thủ đoạn, tồn tại tốt nhưng cũng mỏi mệt.

Về gia đình cô ấy, họ tốt nhưng rất vô tâm, ỷ lại hết vào cô, mẹ già và chị gái không đi làm, anh trai ăn chơi rượu chè, lấy vợ có con mà tiền học cho cháu 10 lần hết 9 lần cô ấy cho tiền. Ở gia đình đó từng đồng tiền ăn tiền mặc, điện nước đều trông chờ vào cô ấy. Cô bạn tôi rất thương người nhà, có bao tiền lo cho người nhà hết, nhiều khi cũng bức bối, cảm thấy mệt mỏi vì gánh nặng quá lớn mà người nhà vô tâm. Cô ấy năm lần bảy lượt gây dựng cửa hàng, vốn liếng cho chị gái làm ăn ở nhà, nhưng chị ấy quá lười biếng, có khi khách đặt hàng quên không làm, báo hại em gái đi làm về mệt mỏi, phải thức đến sáng làm hàng để giữ uy tín. Chị em cãi nhau thì mẹ cô ấy lại lăn ra đòi sống đòi chết, cuối cùng em lại phải thành người nín nhịn, bao nhiêu mệt mỏi nuốt ngược vào lòng.

Ngày trước cô ấy cũng có người yêu, hơi bị tật nhưng khá giả, gia đình rất lợi dụng anh này, ban đầu toàn bắt cô bạn tôi vòi vĩnh người yêu này kia để kiếm tiền. Khi cô ấy chịu hết nổi phải từ chối, thì họ vòi tiền anh trực tiếp, anh này thương cô nên gì cũng chấp nhận. Một ngày cảm thấy quá sức chịu đựng, cô ấy tuyệt tình, nói lời chia tay, ai cũng nói cô tham vàng bỏ ngãi, chỉ có tôi mới hiểu hố sâu tuyệt vọng trong lòng người phụ nữ này, cô không muốn làm gánh nặng cho người yêu, không muốn tiếp tay người nhà lợi dụng anh ấy, thà hy sinh hạnh phúc bản thân còn hơn. Sau mối tình đó, cô ấy không quen ai nữa, lặng lẽ một mình đi về.

Lần nọ tôi hỏi chuyện, cô ấy cười buồn: Bạn tính thử mình có thể với ai nữa, tuổi đã qua thời lãng mạn, yêu hết mình, còn tính toán thì ai cũng nghĩ mình giàu lắm (cô ấy làm cho nước ngoài, đại khái có chức vụ). Mà lấy chồng để họ chịu chung gánh nặng của mình thì tội người ta. Phần tôi cũng có một đời vợ, vợ chồng chia tay êm đẹp (không liên quan gì đến cô bạn này), vợ tôi đã lấy chồng khác, đề nghị tôi nuôi con để cô ấy đỡ gánh nặng gia đình. Giờ cháu ở với tôi, chạy qua chạy lại nhà mẹ, nhà ngoại chơi cuối tuần, tôi và vợ cũ cư xử với nhau theo cách tôn trọng và bình thường, không hận thù nặng nhẹ. Tôi có một cửa hàng kinh doanh nội thất, đại khái cũng ổn định.

Với điều kiện như vậy, tôi có nên ngỏ lời với bạn mình không? Nhìn cô ấy mỗi ngày đi về lẻ bóng rất thương, không biết trong lòng cô ấy còn tình cảm với người cũ không, nhưng dù gì tôi cũng chấp nhận. Có tôi chăm lo thì cô ấy lo cho gia đình cũng đỡ mệt mỏi. Tuổi cô ấy cao, có con hay không có đối với tôi cũng không quan trọng, chỉ cần có người để nương tựa về mặt tinh thần. Nhờ mọi người góp ý giúp. Chân thành cảm ơn.

Khải

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 150
 
  •   Hôm nay 10,876
  •   Tháng hiện tại 43,426
  •   Tổng lượt truy cập 130,465,511