Tôi muốn cứu vãn gia đình dù vợ đã ly thân được 6 tháng

Thứ bảy - 19/03/2016 23:02
Tôi muốn cứu vãn gia đình dù vợ đã ly thân được 6 tháng Tôi muốn cứu vãn gia đình dù vợ đã ly thân được 6 tháng

Không phải tôi không có khả năng đến với người khác mà tôi còn yêu vợ con, nghĩ tình cảm chân thành sẽ cảm hóa được vợ. Tôi muốn cứu gia đình mình.

Tôi là tác giả của bài viết: “Vợ đòi ly thân sau khi bị tôi ném gối vào chân”. Trước tiên tôi vô cùng biết ơn những lời khuyên chân thành, hữu ích của mọi người, nhờ vậy mà tôi nhận ra những ưu khuyết điểm của mình, chắc chắn sẽ sửa đổi để sống tốt hơn trong thời gian tới. Mọi người nói rất đúng: “Tôi là một thằng đàn ông nhu nhược, sợ vợ, để vợ trèo lên đầu”; xin lỗi các anh, tôi đã làm mất mặt đàn ông của chúng ta mất rồi.

Tôi xin nói rõ hơn chút nữa. Tốt nghiệp lớp 12 từ quê nhà, tôi lên Sài Gòn thi đại học, thấy người ta có cha mẹ đưa đi thi, chăm lo cho con từng chút một, còn tôi chỉ có một mình, mẹ phải ở nhà lo kiếm tiền cho tôi. Đến khi học đại học năm đầu tiên thì mẹ bị nhồi máu cơ tim. Mẹ mất đi mà không kịp trăn trối một lời nào, tôi trở thành người mồ côi cả cha lẫn mẹ, đau khổ lắm mọi người ơi. Là con một nên tôi không có anh em chia sẻ, để có tiền học tiếp tôi phải đi làm thêm, sáng đi học, chiều đi làm. Có những tối đi làm về bụng đói meo, nhìn vào nhà người ta ăn cơm tối, thấy gia đình họ quay quần bên nhau ăn uống vui vẻ mà khóe mắt tôi cay cay. Tôi rất khát khao được tận hưởng cảm giác đó, xem nó hạnh phúc đến như thế nào.

Khi ra trường, tôi quyết định ở lại Sài Gòn, sau đó xin được việc làm, cũng có ăn chơi chút ít. Vợ không phải là tình đầu của tôi, tôi cũng không phải là tình đầu của cô ấy, tôi không quan trọng quá khứ của người yêu, chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai. Khi xác định đây là người sẽ cưới làm vợ, tôi đeo đuổi và dừng lại tất cả những cuộc vui chơi khác. Tôi dọn về nhà mẹ vợ ở sau khi cưới, cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc, hai năm sau vợ sinh cho tôi một bé trai kháu khỉnh, vì có con nên tôi bỏ luôn thuốc lá, đi làm về phụ vợ chăm sóc con để cô ấy được nghỉ ngơi.

Con được một tuổi, tôi chuyển việc qua ngành tài chính vì được người chú họ giới thiệu, một năm sau tôi vay thêm tiền và mua căn nhà nhỏ, cuộc sống của gia đình tôi tạm ổn định. Mỗi năm đến tết nguyên đán tôi rất thích về quê để được cúng bái tổ tiên ông bà, thăm hỏi người thân họ hàng, bạn bè. Vợ tôi không thích như vậy, tôi yêu cầu mỗi năm vợ chỉ về quê tôi hai ngày thôi nhưng cô ấy không vui, bi kịch xảy ra, lỗi là do tôi gây ra.

Năm đó cô ấy không muốn về quê nên tôi rất giận và về một mình, trong thời gian giận vợ lại đúng lúc tình cũ ở nước ngoài gọi về chúc tết, tôi đã nhắn tin qua lại với tình cũ. Khi về lại Sài Gòn, thời gian sau em lại nhắn tin, trong lúc tôi đang tắm, vợ ở ngoài nghe tin nhắn và mở ra xem, tình cũ nhắn với nội dung là nhớ lại cảnh mặn nồng của chúng tôi lúc trước. Tôi biết không người phụ nữ nào chịu được tin nhắn như thế này, nhưng đây là quá khứ của tôi trước khi quen vợ đến 4 năm, giờ tình cũ cũng có chồng. Tôi vô cùng biết lỗi vì những gì gây ra, yêu cầu tình cũ đừng liên lạc nữa, xóa luôn số của em. Trong lúc giận vợ, lại đúng lúc tình cũ cũng buồn chuyện gia đình nên tôi đã làm tổn thương vợ, nhưng rồi vợ cũng bỏ qua dù chẳng quên được lỗi đầu tiên này của tôi.

Thời gian sau đến em vợ tôi đám cưới, tôi và vợ đại diện nhà trai để vào phòng mở phong bì kiểm tiền, nhà gái cũng có đại diện. Khi kiểm tiền xong, ba của cô dâu có nói với vợ chồng tôi: "Đây là số tiền mừng cưới của vợ chồng H, tí nữa tan tiệc chú nhờ vợ chồng cháu đi thanh toán tiền cho nhà hàng nhé, nếu đủ thì không nói gì, dư thì đưa lại cho vợ chồng tụi nó, còn nếu thiếu thì chú sẽ bù thêm vào, chú có mang theo mấy chục triệu". Tôi nghe là hiểu ngay nhưng vợ không hiểu và nhìn về chú ấy, chú ấy nhắc lại thêm hai lần và nổi giận: "Nhìn mặt sáng láng thế mà sao...". Chú ấy định nói thêm thì cô dâu ngăn lại, tôi cũng rất giận chú vì đã xúc phạm vợ mình như vậy, nhưng tôi nói: "Thôi được rồi bác, tí nữa con đi thanh toán được mà". Về đến nhà tôi giải thích lại nhưng vợ không hiểu, tôi nổi giận: "Nói vậy mà không hiểu, người ta chê em ngu là phải rồi", vì có chút bia nên tôi không kiềm chế được, đành phải nói lời xin lỗi. Mấy tháng sau đến chuyện tôi ném cái gối. Đó là tất cả những gì trong 10 năm qua tôi có lỗi với vợ.

Vợ chồng tôi đã ly thân gần 6 tháng, ngày đầu tiên chúng tôi nói với con là má phải giữ nhà cho bà ngoại, nên ở bên đó một thời gian, thứ 2, 4, 6 con ngủ bên ngoại với má, còn lại là ngủ ở nhà với ba. Con tôi hỏi: "Khi nào nhà mình mới ngủ chung vậy ba", tôi nói một thời gian nữa. Hôm nay khi đi làm về đến nhà, bước vào nhà tôi cảm thấy trống trải và mất mát quá, tắm rửa xong tôi qua nhà ngoại để đón con về. Thật sự tôi rất vui vì hôm nay được ngủ với con trai, nhưng khi chở con về, bước vô nhà thì con khóc. Tôi hỏi tại sao về nhà mình mà con khóc, con trả lời vì nhớ má. Nhìn con khóc mà trái tim tôi tan nát, đành nén lại nỗi đau và chở con về ngoại thôi, vì niềm vui của con là lẽ sống của tôi mà. Nhưng khi chở đến nhà ngoại con lại khóc lên, vào nhà mà vẫn khóc, ngồi khoảng 5 phút tôi chào con và hôn lên trán con để ra về, con lại khóc lên vì nhớ tôi, tôi đành phải ra về với nỗi đau như vậy đó.

Lúc đó tôi suy nghĩ có nên giữ lại cô ấy không, nếu chúng tôi chia tay thì thật tội cho con trai, tôi không muốn nó lớn lên thiếu thốn tình thương như tôi, hơn nữa do tôi lơ là tình cảm nên người ta mới có cơ hội chen vào. Tôi nhận lỗi về phần mình, nói với cô ấy: Nếu như em muốn đến với anh ta thì anh sẽ sẵn sàng ly dị nhưng con do anh nuôi, còn em chịu quay về thì lập tức chấm dứt với người đó. Anh sẽ tìm việc khác cho và xem đây như là một cơn ác mộng, sẽ không nhắc đến chuyện này nữa, vĩnh viễn không nhắc đến, nhưng anh sẽ không tha thứ cho em 100% mà chỉ 99% thôi.

Cô ấy trả lời, nếu lấy anh ta sẽ không phải lo về tiền bạc nhưng cô ấy sẽ khổ hơn nhiều, đồng lương của tôi giờ không đủ cho cô ấy sài đâu. Còn nếu quay về thì cô ấy sợ tôi khinh nên sẽ không về mà chọn con đường ra ngoài ở rồi tự nuôi con. Tôi hỏi, em ra ngoài rồi làm gì nuôi con đây khi bằng cấp không có, tương lai của con ra sao, mình phải nghĩ cho tương lai của con chứ, vợ chồng người ta thu nhập cũng như mình, họ sống được tại sao mình không được.

Mọi người sẽ cho tôi là ngu ngốc khi quyết định như vậy, nhưng thật tình tôi chỉ muốn chia sẻ để vơi đi nỗi lòng. Không phải tôi không có khả năng để đến với người khác, mà tôi nghĩ lỗi một phần là do mình. Tôi muốn cứu vãn gia đình một lần nữa. Tôi còn yêu vợ con, nghĩ tình cảm chân thành sẽ cảm hóa được cô ấy, hy vọng cuối tháng này tôi sẽ nhận được tin tốt. Hãy yêu thương và bảo vệ gia đình mình thật tốt các bạn nhé, xin đừng giống như tôi.

Tuệ

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 158
  •   Máy chủ tìm kiếm 2
  •   Khách viếng thăm 156
 
  •   Hôm nay 24,235
  •   Tháng hiện tại 735,643
  •   Tổng lượt truy cập 130,319,412