Sống giả tạo vì mặc cảm với hoàn cảnh gia đình

Thứ tư - 07/01/2015 17:25
Sống giả tạo vì mặc cảm với hoàn cảnh gia đình Sống giả tạo vì mặc cảm với hoàn cảnh gia đình

Tôi thấy vô cùng chán ghét bản thân, chỉ muốn mình sống thật, muốn bắt đầu lại mà thấy khó quá. Sự giả tạo đã ăn sâu vào máu thịt của tôi, giờ tôi như con thuyền giữa đại dương mà chẳng biết trôi dạt về đâu.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình cả ba và mẹ đều làm nông, cuộc sống bình thường diễn ra cho đến khi bước vào cấp ba. Do có học lực khá nên tôi đăng ký thi vào một trường trong thành phố cách nhà tám km, năm đó tôi đỗ với số điểm khá cao, bản thân rất tự hào về điều đó. Môi trường mới có nhiều điều lạ lẫm với tôi, hầu hết bạn bè đều là con nhà khá giả, bố mẹ công chức. Bạn bè hay kể cho tôi về cuộc sống cá nhân, ngược lại tôi rất ít chia sẻ, cũng có thể do một chút mặc cảm.

Một vài lần có bạn đề nghị về nhà tôi chơi nhưng tôi viện lý do này nọ nên không cho về. Cả ba năm cấp ba có duy nhất một người bạn đến nhà tôi chơi một lần. Nhiều lúc lên các trang mạng xã hội thấy bạn bè chia sẻ về gia đình mình, tôi tủi thân lắm rồi lại an ủi rằng gia đình mình tuy nghèo nhưng hạnh phúc là được rồi, nhiều người có tiền chưa chắc đã hạnh phúc.

Năm 18 tuổi tôi đỗ đại học, hầu hết bạn bè cấp ba giờ chẳng còn thân thiết với ai, đi họp lớp tôi cũng không đi. Lên đại học tôi chơi với một nhóm bạn gia đình như mình, tức là bố mẹ hầu hết đều làm nông, chỉ có vài người bố mẹ công chức. Lúc đó cữ ngỡ bản thân sẽ cởi mở với mọi người hơn về gia đình mình nhưng sự tự ti đã ăn sâu vào trong tâm trí tôi rồi.

Anh trai tôi sau khi thi đại học trượt về làm công nhân tại một khu công nghiệp. Lúc đó gia đình tôi không thể nuôi một lúc hai người đi học nên không cho anh học cao đẳng hay trung cấp nghề như bạn bè cùng trang lứa. Cả đám bạn anh chơi ở làng chỉ có anh và một người nữa đi làm. Không những cảm thông vì sự vất vả của anh mà tôi còn thấy xấu hổ vì điều đó. Bạn bè anh chị ai cũng học trường này trường kia trong khi đó anh trai mình chỉ là một công nhân.

Tôi hầu như không bao giờ chia sẻ về cuộc sống cá nhân, khi có ai đó hỏi về anh tôi toàn nói dối anh học cao đẳng. 23 tuổi anh lấy vợ, con trai lấy vợ ở tuổi đó có thể nói là sớm. Cưới anh, tôi cũng không mời ai ngoài mấy đứa chơi ở làng. Rồi khi bạn bè hỏi tôi toàn nói anh chưa cưới. Ai muốn về quê chơi tôi cũng không cho, sợ mọi người biết sự thật sau những lời nói dối của mình.

Tôi chỉ thấy thoải mái và cởi mở với những người thân trong gia đình, họ hàng và những người bạn ở quê, còn những mối quan hệ khác tôi cũng không hiểu nổi mình nữa. Tôi thấy vô cùng chán ghét bản thân, chỉ muốn mình sống thật, muốn bắt đầu lại mà thấy khó quá. Sự giả tạo đã ăn sâu vào máu thịt của tôi, giờ tôi như con thuyền giữa đại dương mà chẳng biết trôi dạt về đâu.

Hoa

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 178
  •   Máy chủ tìm kiếm 2
  •   Khách viếng thăm 176
 
  •   Hôm nay 4,563
  •   Tháng hiện tại 154,812
  •   Tổng lượt truy cập 130,576,897