Cha chê bạn trai tôi nghèo

Thứ hai - 28/12/2015 11:17
Cha chê bạn trai tôi nghèo Cha chê bạn trai tôi nghèo

Cha bảo anh ấy không có học thức, rồi làng trên xóm dưới bàn tán ra vào “Sao thằng bạn con mày nhìn giống giang hồ quá”.

Con người ta sợ nhất là phải đứng trước những lựa chọn, vì không biết những gì mình làm sẽ là đúng hay sai, nhất là trong chuyện tình cảm, khi phải chọn giữa tình yêu và gia đình. Tôi là người con gái sinh ra trong một gia đình nông dân, cha mẹ tay lấm chân bùn nhưng cũng nuôi con cái ăn học đến nơi đến chốn. Nói nghe thì có vẻ khó khăn vậy đó, nhưng chị em tôi cũng chưa bao giờ phải đi làm ruộng, làm vườn như những đứa trẻ khác cùng trang lứa. Cha tôi thành công trong việc buôn bán từ rất sớm nên gia đình không phải thiếu trước hụt sau.

Cuộc sống trôi qua, tôi cũng tốt nghiệp đại học và một năm sau đó em gái tôi cũng tốt nghiệp, chị em tôi làm cha mẹ nở mặt nở mày với lối xóm bà con. Trong dòng họ ai cũng lấy tụi tôi ra để làm gương cho mấy đứa em. Đôi khi tôi cảm thấy đó là một áp lực đối với mình. Tôi hiểu rõ cách sống cũng như quan điểm của những người ở dưới quê, nhất là cha mẹ. Họ luôn quan niệm con cái học thành tài, có việc làm ổn định thì sau này lập gia đình cũng phải tìm được người "môn đăng hộ đối". Cha mẹ tôi cũng không khó khăn lắm, em gái có chồng, gia đình chồng em cũng không khá giả gì, được cái em rể cũng làm chung cơ quan với em tôi và lại đang học lên thạc sĩ. Hai vợ chồng nhìn cũng xứng đôi lắm.

Rồi điều tôi lo sợ cũng đến. Số là tôi quen rất nhiều người, ở nhiều lứa tuổi và thuộc những tầng lớp xã hội khác nhau. Do tính tôi cởi mở, biết thông cảm và đặt biệt chẳng bao giờ khinh người nên mọi người rất quý, không ít người theo đuổi. Trong số những người đó có người yêu tôi hiện tại. Anh nhỏ hơn tôi 3 tuổi, làm công nhân lành nghề (anh có bằng lái xe nâng hàng). Nhà anh cũng không khá giả lắm, lại là con trai một nên sau này nếu cưới nhau tôi phải gánh vác luôn chuyện thờ cúng ông bà.

Tôi cũng không nghĩ nhiều, nếu mình chấp nhận làm vợ người ta thì đó là trách nhiệm bên nhà chồng thôi, đó không phải là rào cản để hai đứa không đến được với nhau. Hôm đó tôi, bạn trai và hai vợ chồng em gái về nhà chơi. Trước đây người yêu tôi cũng về nhà vài lần nhưng đi chung với bạn bè chứ không đi riêng như thế. Cha cũng đoán được tôi quen anh ấy, thế là cha nổi trận lôi đình chửi xéo người ta, làm tôi buồn nhiều lắm. Sóng gió nổi lên từ đó. Tôi đã gồng mình để đón nhận nhưng nói thật không thể nào kìm nén được. Cha tôi thuộc tuýp người tính nóng và rất gia trưởng. Tôi ghét cái nước chửi và nói dai của cha, trên đời này chỉ có mẹ là người chịu được.

Trước đây khi còn ở nhà, mỗi lần có chuyện gì bực mình là cứ lôi mẹ ra chửi, mỗi lần chửi phải cả tháng trời. Tôi biết mẹ chịu đựng hết vì ba chị em tôi thôi, cho nên thương mẹ rất nhiều. Giờ đây lớn rồi, ba chị em tôi đã ra thành phố làm, ở nhà chỉ còn cha với mẹ. Từ lúc biết tôi quen người ấy, cha ngày nào cũng gọi điện cho tôi, gọi đến nỗi bản thân không dám nghe máy. Tôi sợ phải nghe những lời mình không muốn nghe. Tôi cũng không dám nói gì, sợ nói ra cha lại chửi mẹ. Cha tôi chê anh ấy nghèo, không có học thức, lại còn là người dân tộc. Rồi làng trên xóm dưới bàn tán ra vào “Sao thằng bạn con mày nhìn giống giang hồ quá”.

Tôi biết cha mẹ nào mà chẳng thương con, mong cho con tìm được nơi khá giả để gửi thân, ít nhất cũng không lo cái ăn cái mặc sau này. Nhà anh ấy thật sự nghèo lắm nhưng tôi thương anh vì cách sống nhân hậu và anh thương tôi thật lòng. Càng quen nhiều người tôi lại thấy mình chọn anh là đúng. Chúng tôi đã có những dự tính cho tương lai để sau này kinh tế khá hơn, có điều kiện sống tốt hơn chứ cũng không để bản thân bằng lòng với cái nghèo hiện tại. Tôi luôn cảm thấy anh ấy là một nửa của mình, tôi có trình độ còn anh ấy sẽ ủng hộ tôi về sức lực. Tôi muốn hai đứa cố gắng để tạo ra của cải chứ không có ý định "ngồi mát ăn bát vàng" trên sự giàu có của người khác.

Tôi biết số mình lận đận, không được may mắn như em gái nhưng bản thân luôn muốn cố gắng để bản thân sau này sẽ tốt hơn. Giờ đây, trước sức ép của gia đình, tôi không biết phải làm sao để đối mặt với khó khăn này. Tôi và anh ấy đã khóc rất nhiều, tôi không muốn bỏ cuộc, muốn sau này chúng tôi cùng cố gắng để cuộc sống ổn định hơn. Liệu tôi có còn sức lực để vượt qua sức ép của gia đình không. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên, giờ tôi đang rối lắm.

Luyến

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 67
  •   Máy chủ tìm kiếm 13
  •   Khách viếng thăm 54
 
  •   Hôm nay 19,350
  •   Tháng hiện tại 830,507
  •   Tổng lượt truy cập 130,414,276