Chồng không thể yêu con vì nghĩ nó là gánh nặng

Thứ tư - 17/06/2015 12:37
Chồng không thể yêu con vì nghĩ nó là gánh nặng Chồng không thể yêu con vì nghĩ nó là gánh nặng

Hai năm anh nói không thể yêu con, chỉ thấy con là gánh nặng, anh cần tìm lại cuộc sống phóng khoáng, tự do.

Hôm qua, đúng lúc bắt đầu mưa dông, ba con gọi điện cho mẹ "Em và con có đang ở chỗ trú an toàn không đấy". Trả lời "Em và con đang chơi trong khu vui chơi trong nhà. Có việc gì vậy anh". "Ngoài trời đang bắt đầu dông bão đấy, đừng có ra đường". Nghe nghẹn lòng, dường như ba quan tâm đến mẹ con mình. Rồi sao chứ? Mẹ không thể để mình mềm lòng, cũng không thể để mình nuôi hy vọng vào một thứ tình cảm cũng sớm nắng chiều mưa như cơn dông chiều nay.

"Anh mệt mỏi lắm rồi, anh không sẵn sàng để làm cha. Con cái, trách nhiệm, quá sức anh". Em biết điều đó quá sức anh, bởi anh chưa từng muốn có con, anh đã cố theo cách của anh để chấp nhận con trong hai năm trời, bỏ qua cảm giác bức bối khi "con giành mất vợ của anh". Hai năm anh nói với em không thể yêu con, chỉ thấy con là gánh nặng, anh cần tìm lại cuộc sống phóng khoáng, tự do, cần một người đàn bà có thể rong ruổi theo anh trên mỗi bước phiêu lưu. Những người đàn bà anh đã gặp gỡ bên ngoài trong lúc em âm thầm ôm con, rồi em chờ đợi một ngày sợi dây tình cảm cha con rung lên, anh có nghĩ em rất đau không? Và sự chờ đợi của em đã là vô vọng.

Chia tay nhau, anh thả bước lang thang say sưa với cuộc sống tự do của mình. Một ngày đẹp trời, anh chợt phát hiện ra mình có tình cảm với con. Lần gần đây nhất gặp em, anh nói với em rằng anh đang tập yêu nó và muốn chăm sóc nó. Nhưng hiện tại, hãy cứ để nó ở bên anh những lúc nó vui vẻ và khỏe mạnh nhất thôi, anh vẫn chưa đủ can đảm để ở bên cạnh con những khi nó mệt mỏi, đau yếu.

Có người nói em nhu nhược, có người lại nói em mạnh mẽ nhưng tự em biết mình như thế nào. Điều duy nhất quan trọng đối với em là con có được tình cảm của anh, thấy được sự hiện hữu của anh trong cuộc đời nó. Cũng vì thế, em không thể cho chúng ta cơ hội quay lại với nhau. 10 năm bên nhau đủ để em hiểu chỉ nên cho anh cơ hội làm cha khi anh muốn, đến với con khi anh nhớ nhung nhất, yêu thương con khi tình yêu ấy xuất phát từ nhu cầu, tình cảm thực sự của anh. Điều đó sẽ tốt hơn nhiều so với việc buộc anh vào vị trí làm cha, nếu ép buộc sẽ chỉ đào sâu thêm khoảng cách, sự bức bối và ghen tị với con mà thôi.

Không biết bao nhiêu lần em đã nghe người ta khuyên mở lòng ra mà đón nhận anh về lại vì con. Em cười xòa vậy thôi, nước mắt chảy ngược vào trong. Nếu không vì con, có lẽ nào em chịu buông tay? Nếu không vì con, có lẽ nào em chịu ngồi lại nói chuyện đàng hoàng, dặn dò bồ của chồng chăm sóc con như thế nào khi hai người đưa con ra ngoài đi dạo? Có lẽ nào em tạo mọi điều kiện để cha con được gần nhau mỗi khi anh có nhu cầu như vậy.

Trước ngày chúng mình chính thức chia tay, biết bao lần em nói với anh về lại với mẹ con em, em không quan tâm những chuyện đã xảy ra, đàn ông không tránh khỏi trong cuộc đời có những phút xao lòng. Biết bao lần em nói với anh về lại với mẹ con em, vì nếu không còn yêu em nữa, con vẫn còn cần tình cảm của anh. Anh trả lời cần sống cho riêng anh, rằng anh không còn yêu em nữa, cũng chẳng có tình cảm với con.

Vậy thì buông em ra đi anh, chấp nhận chúng ta ly dị nhau đi. Con vẫn là con của chúng ta, còn em không thể sống lập lờ để mình thêm một lần nữa phụ thuộc vào cảm hứng của anh. Em và con rất ổn, có anh đi bên cạnh như một người bạn của gia đình và bước đầu chớm có hơi hướng của người cha là được rồi. Em không còn yêu anh nhưng cũng không bao giờ cấm đoán con của chúng ta yêu thương anh. Anh cứ yên tâm. Chấp nhận ly dị anh nhé, em mệt mỏi lắm rồi.

Trang

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 139
  •   Máy chủ tìm kiếm 3
  •   Khách viếng thăm 136
 
  •   Hôm nay 9,378
  •   Tháng hiện tại 41,928
  •   Tổng lượt truy cập 130,464,013