Tôi hạnh phúc từ khi cha mẹ ly hôn

Chủ nhật - 13/12/2015 17:47
Tôi hạnh phúc từ khi cha mẹ ly hôn Tôi hạnh phúc từ khi cha mẹ ly hôn

Hai mẹ con sống cũng khá chật vật nhưng đối với tôi đó thật sự yên bình và hạnh phúc. Những đứa con sẽ chỉ thấy hạnh phúc khi cả nhà hạnh phúc.

Tôi xin kể câu chuyện của mình để các bậc làm cha mẹ thấu hiểu hơn về hoàn cảnh của những đứa trẻ phải sống trong căn nhà không có tiếng cười. Tôi mới tốt nghiệp đại học, 3 tháng vừa rồi là những tháng lương đầu tiên tôi kiếm được sau khi ra trường. Tôi đã chạy ngay về nhà đưa cho mẹ, hai mẹ con ôm nhau khóc. Gia đình lúc trước rất hạnh phúc cho đến năm tôi 13 tuổi bắt đầu gặp trục trặc. Ông nội bị tai biến nên ông bà dọn hẳn về sống với gia đình tôi. Bà nội không thích mẹ tôi vì chỉ sinh được duy nhất đứa con gái là tôi, vốn dĩ trước đây bà có vẻ không thích mẹ con tôi thì khi về ở chung bà càng không hài lòng.

Bố tôi thương bà nội nên việc dù đúng hay sai cũng đều mắng mẹ, nói mẹ không biết nhường nhịn người lớn. Mẹ hay khóc, sau lần tôi tình cờ phát hiện mẹ khóc trong nhà vệ sinh thì càng thương mẹ hơn. Từ khi ông bà nội về mẹ đã nghỉ hẳn việc công ty để chăm lo cho ông bà nội, đó là đề nghị của bố và mẹ đã đồng ý mặc dù rất thích công việc đang làm. Sau đó bố tôi có người khác, hôm đó khi đi học về tôi nghe được mẹ nói chuyện điện thoại với người bạn. Bố mẹ tôi đã cãi nhau, bố đập bể đồ còn tát mẹ, khi tôi lao ra bảo vệ mẹ cũng bị ông đánh. Rồi cũng chẳng có gì xảy ra, chỉ là họ không nhìn mặt nhau nữa.

Lúc đó tôi thật sự không hiểu vì đâu mẹ phải chịu đựng cảnh chồng ngoại tình, mẹ chồng khó dễ, còn phải cực khổ chăm sóc cả nhà chồng. Sau này tôi hiểu ra một thời gian mẹ chịu đựng là vì tôi, để tôi có đủ cha mẹ, chồng ngoại tình rồi cũng quay về với gia đình. Vì đâu từ một người vui vẻ, mạnh mẽ khi dám trái ý ông bà ngoại để lấy bố cho bằng được, giờ là người yếu đuối, dễ chấp nhận đến thế? Tôi đã phải chịu cảnh ấy suốt 2 năm sau đó, giận bố đã đành nhưng còn giận mẹ yếu đuối nữa, tôi không muốn về nhà sau giờ tan học. Rất may tôi đã không sinh hư theo bạn bè xấu nhưng kết quả học tập sa sút thấy rõ.

Mẹ biết chuyện đã mắng chửi tôi, tôi nói với mẹ rất rõ rằng con không muốn sống trong căn nhà này nữa. Tôi không thể chịu đựng cảnh cha mẹ lạnh nhạt, bố xem tôi như không, bà nội cũng chẳng ưa gì tôi, mẹ luôn bị bà nội mắng, bị bố xúc phạm. Rồi mẹ tôi đã chấp nhận ly hôn với bố, từ đó mẹ ở vậy nuôi tôi ăn học. Bố cũng chẳng gửi tiền phụ nuôi nhưng tôi mừng vì điều đó. Tình cảm của tôi đối với bố đã nguội lạnh từ khi bố có người mới và không còn yêu thương mẹ con tôi.

Cũng có người thương mẹ tôi nhưng bà từ chối, ở vậy nuôi con. Hai mẹ con sống cũng khá chật vật nhưng đối với tôi đó thật sự yên bình và hạnh phúc. Bây giờ tôi đã lớn, bố không hề hạnh phúc với gia đình mới của ông nhưng chuyện đó không còn liên quan gì đến mẹ con tôi nữa.

Tôi muốn nhắn nhủ rằng những đứa con sẽ cảm thấy hạnh phúc khi cả gia đình hạnh phúc và ngược lại. Nếu cả hai không hạnh phúc, hãy ly hôn, đừng vì suy nghĩ hy sinh cho con có đủ cha đủ mẹ. Tôi ghét suy nghĩ đó và tin những đứa trẻ ở trong hoàn cảnh như tôi từng chịu cũng nghĩ như vậy. Nếu còn thương người bạn đời của mình thì cứ làm những điều mình muốn, còn nếu vì chúng tôi thì làm ơn, không cần thiết. Những đứa trẻ vẫn vững vàng khi cha mẹ ly hôn và chúng vẫn được yêu thương, quan tâm còn hơn một gia đình không hạnh phúc. Chúng sẽ không muốn về căn nhà đó và cha mẹ hãy nghĩ xem, chúng sẽ đi đâu?

Ánh

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 309
  •   Máy chủ tìm kiếm 71
  •   Khách viếng thăm 238
 
  •   Hôm nay 9,317
  •   Tháng hiện tại 9,317
  •   Tổng lượt truy cập 130,431,402