Tôi sẩy thai mà bạn trai không hề hay biết

Thứ tư - 16/03/2016 14:51
Tôi sẩy thai mà bạn trai không hề hay biết Tôi sẩy thai mà bạn trai không hề hay biết

Ngày tôi đau đớn nằm trong bệnh viện, anh vẫn vô tư đăng hình lên Facebook, chăm chỉ like hình cô em gái nào đó mới kết bạn.

Tôi quen anh trong lúc đi công tác ở thành phố anh sống. Cảm giác ban đầu tiếp xúc với anh rất tốt, lâu lắm rồi tôi chưa thoải mái nói chuyện như thế với một người con trai. Chúng tôi hợp nhau nhiều thứ, về sở thích, cách nói chuyện, cách đối xử... Công tác ở đó 3 ngày, anh đưa tôi đi thăm thú những địa danh nổi tiếng, cảm giác thân quen từ từ. Ban đầu trêu nhau, anh bảo anh thất nghiệp, đang ở nhà phụ gia đình. Sau khi trao đổi số điện thoại, anh nói muốn làm quen, tìm hiểu, anh bảo anh là hình sự nằm vùng. Quen nhau được 3 tháng, anh chủ động về nhà tôi gặp gia đình xin cho hai đứa tìm hiểu nhau. Cả nhà tôi từ mẹ đến họ hàng đều rất quý mến anh, từ đó tôi với anh hay ra vào thăm nhau (hai người ở hai tỉnh giáp ranh, khoảng cách chưa đến 200 km).

Thời gian đầu tôi rất hạnh phúc, như cảm giác của những người mới yêu. Tôi cũng không ngại việc vào thăm anh cuối tuần vì nhiều khi anh bận không về thăm tôi được. Tính chất công việc anh thất thường, tôi xác định quen công an thì phải chấp nhận nên không nặng nhẹ, anh cũng hay tranh thủ thời gian về thăm tôi bất ngờ, cũng đưa tôi đi du lịch và ra mắt họ hàng. Một thời gian sau anh nói công việc khó khăn, không phải làm trong ngành chính thức, anh chỉ phối hợp với ngành nên giờ không làm nữa (anh thường úp mở về công việc nên tôi đã nhờ người nhà xác nhận, từ lâu tôi đã biết anh không phải công an hình sự như anh nói. Tôi không phải chọn nghề mới quen người nên đợi anh nói thật, tôi nghĩ anh có nỗi khổ tâm).

Anh bảo vấn đề tiền bạc cũng kẹt vì hùn hạp buôn xe thua lỗ, tôi vẫn động viên anh cố gắng, dù sao cũng luôn bên cạnh anh. Mỗi lần đi chơi với anh hay vào thăm anh, tôi hay âm thầm để tiền trong ví anh. Điện thoại anh hư, tôi cũng chạy mua tặng cái giống mình, chưa bao giờ tôi than thở hay có suy nghĩ "đứng núi này trông núi nọ". Bạn bè tôi thường nói "Mày dễ thương, hát hay, công việc tốt, bao nhiêu người theo, sao lại chấp nhận người ấy. Trong khi bây giờ người ta không có gì, quản lý mày như quản lý tù, lại nóng nảy gắt gỏng, thường xuyên cãi nhau, sao mày chịu được". Tôi chỉ cười đáp "Bây giờ anh không có gì nhưng không hẳn sau này cũng thế. Nhà anh khá nhưng anh không lệ thuộc, anh rất giỏi lại chịu khó, không lo đói đâu".

Rồi anh nói muốn làm tài xế để nhanh có tiền trả nợ rồi kiếm vốn về sống với tôi. Tôi không thích điều ấy nhưng vẫn động viên anh từng ngày. Anh luôn dành thời gian rảnh để gọi điện, nhắn tin cho tôi, thường bảo "Vì em anh sẽ cố gắng thật nhiều để về với em. Anh làm gì cũng nghĩ đến em nên em cũng vậy nhé". Rồi một ngày tôi nói với anh về cái thai trong bụng, anh bảo đã đến nước này thì xin gia đình cưới hỏi đàng hoàng. Tôi hạnh phúc lắm vì dù biết tương lai trước mắt mù mịt nhưng vẫn hạnh phúc khi sắp có con. Tôi bảo có thể tự lo được, đám cưới xong anh cứ đi làm trong đó bình thường, khi nào sẵn sàng hãy về, vì tôi còn có mẹ bên cạnh. Anh rất cảm động và nói sẽ cố gắng thật nhiều, anh đã nói nhà rồi, hai tháng nữa sẽ tính chuyện cưới xin. Anh dặn dò tôi ăn uống và chăm sóc sức khoẻ thật tốt.

Tôi vẫn lo sợ, phần không dám nói với gia đình sợ gia đình buồn, phần cũng chưa biết đối diện với cơ quan mình thế nào. Cơ quan nhà nước vốn là nơi lắm điều tiếng, tôi lấy anh khi cả hai không có gì cũng là một nỗi niềm khó tả nhưng vẫn vững lòng vì nghĩ có khổ cũng còn anh bên cạnh. Chúng tôi vẫn thường xuyên cãi vã, từ ngày quen nhau anh không cho tôi đi hát, tôi nghỉ hát; anh không muốn tôi đi chơi, tôi cũng hạn chế bạn bè, nhưng vẫn luôn có chuyện để anh hờn dỗi.

Đỉnh điểm là chuyện tôi đi ăn, nghĩ anh ở xa xôi đang làm việc nên tôi không nói, tình cờ anh gọi, tôi vẫn bắt máy và nói chuyện bình thường nhưng anh giận. Anh bảo "Chia tay đi, anh không thể chịu đựng được cái tính tuỳ ý đó của em. Lần này không như những lần trước đâu, em đừng gọi hay làm phiền anh nữa. Em nuôi con một mình đi, hoặc tính sao tuỳ em, anh có bạn gái khác rồi. Đó là cái giá cho sự tuỳ ý của em", mặc tôi ngọt nhạt thế nào anh vẫn im lặng.

Mọi thứ chới với, tôi không biết làm thế nào, cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh sống xa gia đình, tôi có gọi cho nhà anh cũng không giải quyết được gì. Anh khoá máy, chặn số tôi đủ kiểu. Rồi tôi sảy thai mà anh không hề hay biết. Ngày tôi đau đớn nằm trong bệnh viện, cố gắng kìm nén không phải để gào lên, anh vẫn vô tư đăng hình lên Facebook, chăm chỉ like hình cô em gái nào đó mới kết bạn. Tôi đau chừng nào lại thấm thía tình yêu của chúng tôi chừng ấy. Tôi biết ngay từ đầu mình đã sai khi chấp nhận một người gia trưởng, ích kỷ và sĩ diện như anh, nhưng nhìn anh vì tôi mà thay đổi từng ngày tôi lại thấy tình cảm mình cho đi là xứng đáng. Suốt cuộc đời tôi vẫn không thể hiểu vì sao cuối cùng anh lại đối xử như thế với tôi. Mong được các bạn chia sẻ.

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 156
  •   Máy chủ tìm kiếm 3
  •   Khách viếng thăm 153
 
  •   Hôm nay 23,928
  •   Tháng hiện tại 735,336
  •   Tổng lượt truy cập 130,319,105