Tôi đã đúng khi từ bỏ tất cả để theo anh

Chủ nhật - 04/01/2015 02:55
Tôi đã đúng khi từ bỏ tất cả để theo anh Tôi đã đúng khi từ bỏ tất cả để theo anh

Đêm tân hôn tôi không có máu dù chưa từng quá giới hạn với người cũ. Khi thấy tôi buồn khóc, anh mới nói anh không quan trọng chuyện đó, chỉ cần tôi yêu thương, sống tốt với anh là đủ.

Tôi là người đã viết bài “ Tôi vừa muốn anh, vừa muốn công việc ” được đăng cách đây gần một năm, giờ cuộc sống của tôi đã ổn. Chân thành cảm ơn những người đã cho tôi lời khuyên khi ấy và muốn chia sẻ thêm về cuộc sống hiện nay của mình. Tôi đã quyết định chọn anh, từ bỏ công việc đang làm để theo anh về quê sinh sống. Đám cưới nhanh chóng được tổ chức, anh nỗ lực hết mình để xây một ngôi nhà nhỏ nhưng kiên cố, xinh xắn. Vì muốn dành mọi thứ cho ngôi nhà hạnh phúc nên chúng tôi cố gắng tiết kiệm nhất có thể để lễ cưới diễn ra ấm cúng, đàng hoàng và dư được một khoản nho nhỏ để xây nhà.

Nhờ có bằng cấp tốt, anh đã nhanh chóng lo cho tôi một chỗ làm trong cơ quan nhà nước. Mặc dù chưa phát huy hết được sở trường nhưng công việc này giúp tôi ổn định, nhẹ nhàng và có thời gian cho gia đình. Môi trường làm việc của tôi cũng khá thoải mái, đồng nghiệp vui vẻ và hòa đồng. Mặc dù vậy, đôi khi tôi vẫn thấy tiếc nuối chỗ làm cũ và bù đắp cho nó bằng việc kinh doanh thêm hàng tự làm. Điều đó khiến tôi giữ được sự thú vị và năng động của tuổi trẻ. Tổng cộng lại, hàng tháng tôi có thu nhập ổn định và thoải mái chăm chút cho gia đình nhỏ.

Thời gian đầu không thể tránh được những bỡ ngỡ khi bước vào cuộc sống hôn nhân lúc tuổi đời còn khá trẻ, tôi cảm thấy hụt hẫng nhiều thứ vì yêu bao giờ cũng đẹp hơn vợ chồng. Sau khi xây xong nhà, chúng tôi còn nợ một khoản nho nhỏ và đang cố gắng làm thêm để nhanh chóng hoàn tất. Đôi khi tôi thấy buồn, cảm giác mệt mỏi và thấy cuộc sống nhiều lo toan nhưng không thể hiện ra.

Ngoài làm việc vất vả ở văn phòng tám tiếng tôi còn kinh doanh thêm nhưng không hề kêu than nửa lời, luôn cố gắng hết mình; một phần vì muốn nhanh chóng xong nợ để sinh con, một phần vì muốn dành dụm một ít để dành sau sinh. Chồng tôi thì khác, anh chưa muốn có con dù mẹ anh thường xuyên hối thúc. Anh thương tôi còn nhỏ, lại mải lo học, vừa ra trường thì lấy chồng nên muốn tôi đi đây đó, khi nào thấy thích và ổn định mới sinh con. Anh cho tôi quyền quyết định.

Tôi cảm nhận được anh rất thương mình. Có những lúc tôi bướng bỉnh và trẻ con nhưng anh đều vị tha, chỉ dạy tôi những điều hay lẽ phải. Thực sự, cho đến khi cưới tôi vẫn chưa yêu anh nhiều mà chỉ cưới vì anh muốn thế. Tôi có một cái sai lớn khi chưa quên hẳn chuyện cũ mà lại nhận lời cưới anh, nhưng tôi hiểu yêu thương không chờ đợi ai, thà mình nhận lấy còn hơn để nó trôi đi. Tôi giấu trong lòng những nỗi buồn nhưng không ngờ anh đều biết hết. Thậm chí, anh còn biết tôi cưới anh dù chưa yêu nhiều. Anh chấp nhận chờ tôi nhưng muốn mang tôi về bên cạnh để chăm sóc, để tôi không biến mất đột ngột như lúc tôi xuất hiện cũng bất ngờ đối với anh. Điều đó làm tôi tin yêu anh hơn.

Thường thì người con gái sẽ yêu và lấy người làm họ hạnh phúc nhất nhưng lại nhớ người làm họ đau đớn nhất, tôi cũng vậy. Những nỗi đau tưởng đã qua đi nhưng vẫn còn hiển hiện. Mỗi khi nghe một bài hát, xem một đoạn phim, tôi khóc, buồn và không thể giấu được anh. Anh không làm gì, chỉ dỗ dành tôi. Nhiều khi tôi không thể tin được, anh tốt một cách tuyệt đối như trong phim và yêu tôi chân thành như một cái gì đó gắn liền với sinh mạng anh chứ không phải chỉ là một người lạ yêu rồi cưới.

Đêm tân hôn tôi không có máu dù chưa từng làm gì hay đi quá giới hạn với người cũ. Tôi đau đớn tột cùng khi quan hệ, đến mức phải dừng lại vài lần nhưng tìm mãi vẫn không thấy vệt máu trinh nguyên. Điều đó khiến tôi đau vô cùng tận vì không có gì để chứng minh. Chồng tôi thì không, anh không nói gì và cũng không tỏ thái độ gì. Khi thấy tôi buồn khóc, anh mới nói anh không quan trọng chuyện đó, chỉ cần tôi yêu thương, sống tốt với anh là đủ. Tôi thấy đau vì mọi thứ quá mơ hồ nhưng chồng tôi dường như chấp nhận mọi thứ xấu nhất có thể khi yêu tôi vậy.

Có những lúc tôi chợt nghĩ nếu đó là người cũ, trong trường hợp này chắc chắn tôi sẽ sống không yên ổn vì quá hiểu tính cách người đó. Tự nhiên tôi thấy đời mình may mắn, có thể tôi không có màng trinh hoặc đã mất do vận động mạnh nhưng với chồng tôi mọi thứ đều không cần giải thích. Tôi cảm nhận anh tin tưởng mình rất nhiều. Sau lần đó, hình ảnh người cũ trong tôi phai mờ hẳn. Tôi cho mọi thứ vào kỷ niệm, tự hứa sẽ yêu thương chồng mình hết lòng. Trước đây, khi cùng tôi xem báo về vấn đề rạn da sau sinh, người cũ có vẻ chê bai và ghê sợ. Tôi hiểu người cũ yêu chỉ vì lúc này tôi xinh đẹp nhưng tôi cũng biết nếu sinh nở xấu xí, anh sẽ không thể tiếp tục yêu tôi.

Sau khi chia tay tình đầu và những sóng gió trong cuộc sống, tôi bị stress, tăng cân đột biến, da đùi và mông bị rạn như bà bầu sau sinh, điều đó làm tôi mặc cảm rất nhiều. Chính mẹ tôi cũng lo vì khó có người đàn ông nào chấp nhận những dấu vết xấu trên cơ thể vợ mình mà mới nhìn rất giống người đã sinh nở. Đêm tân hôn và nhiều đêm sau nữa, tôi đều mặc cảm và giấu giếm nhưng chồng tôi dường như đã biết ngay từ đầu. Một hôm anh hỏi tôi da bị gì, anh bảo yêu tôi là tình đầu, bản tính anh tốt nên hoàn toàn không quan tâm đến những vấn đề này, anh chỉ hỏi như một thắc mắc.

Tôi kể lại quá trình bị tăng cân trước khi yêu anh, thành thật kể hết mọi biến cố nên giờ đây tôi nói anh rất dễ cảm thông. Trái với những gì tôi lo sợ, anh bảo mỗi tối sẽ massage bằng dầu dừa cho tôi trị rạn da. Tôi thực sự thấy mình quá may mắn khi cưới anh làm chồng. Lần đầu tiên trong đời, tôi phô hết những vết rạn trước mặt người khác mà không thấy tủi thân hay xấu hổ (dù đó là mẹ mình). Anh nói không quan trọng chuyện đẹp xấu nhưng muốn tôi vui vẻ, tự tin, tôi xinh lên thì tôi sẽ vui hơn.

Có những đêm dù đã nằm ngủ nhưng sực nhớ lại chưa thoa dầu dừa cho tôi, anh lại dậy bật đèn, bắt tôi úp mông cho anh massage rồi mới đi ngủ. Anh hay xưng là “bố” gọi tôi là “con” hoặc “baby”, có lẽ tình yêu anh dành cho tôi còn bao hàm cả tình cảm của cha dành cho con gái, nó lớn hơn tình cảm nam nữ rất nhiều. Tôi không dám so sánh vì người cũ không xứng đáng được so sánh với anh nữa, chỉ thấy thực sự hạnh phúc và không còn dằn vặt vì mình là người chủ động chia tay họ.

Cả chồng và tôi đều đi làm nhà nước, rồi làm thêm kiếm tiền trả nợ và sắm sửa cho ngôi nhà nhỏ. Công việc khiến anh phải thức khuya, tôi thấy xót lắm, nhưng dù có bắt ép hay năn nỉ anh cũng không chịu ngủ sớm. Anh luôn nói cố gắng làm để vợ con được sung sướng, tôi hạnh phúc đến chảy nước mắt vì anh. Cả tháng nay công việc của anh gặp khó khăn, tôi hiểu anh lo lắng nhưng vẫn cố gắng tìm cách khắc phục. Anh nói sẽ cho tôi thấy anh không phải một người chồng lười biếng. Chính vì anh như vậy mà khi tôi đi vận chuyển hàng cho khách trong những ngày mưa lạnh nhất vẫn thấy ấm lòng và cố gắng vượt qua.

Đôi khi đi dự những tiệc cưới sang trọng của bạn bè, tôi lại thoáng buồn vì tủi thân. Đời người chỉ có một lần nhưng lần ấy, vì tiết kiệm chúng tôi đã không thể tổ chức linh đình, sang trọng trong nhà hàng. Có những lúc chực trào nước mắt. Rồi khi về đến nhà, nhìn ngôi nhà ấm cúng, nhìn chồng tự tay bỏ đồ vào máy giặt rồi phơi và gấp quần áo khi tôi mệt mỏi, cảm thấy lòng mình ấm áp hẳn. Đó mới là cái một người con gái cần khi quyết định bước vào cuộc sống hôn nhân.

Giờ chồng tôi đang cố gắng dành dụm để tết này mua cho vợ chiếc điện thoại mới vì máy hiện giờ của tôi đã xập xệ. Từ khi yêu tôi, anh chẳng mua sắm gì cho bản thân mà đều dành hết để xây nhà cho tôi ở.

Viết những lời này, tôi chỉ muốn khóc vì thương anh. Hạnh phúc mong manh, cuộc sống vô thường, đâu ai biết ngày mai ra sao để mà bon chen, đấu đá cho nhiều. Từ khi quen và yêu anh, tôi đã nhận ra nhiều giá trị của cuộc sống mà trước đây chỉ chạy theo những điều rất phù phiếm. Giờ đây, tôi không còn ham hàng hiệu, nhà lầu xe hơi, chỉ mong ước gia đình và chồng luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ, mong ước sớm sinh cho anh một em bé. Đôi khi, nhìn bạn bè đồng trang lứa còn đang vui tươi, phơi phới ăn diện trẻ trung, du lịch đây đó, tôi thấy nuối tiếc tuổi trẻ nhưng rồi tự dặn lòng mình không được như họ nhưng bù lại mình có được người chồng tuyệt vời như vậy là đủ rồi.

Giờ tôi chỉ là người mới bắt đầu cuộc hành trình nhưng thầm cảm ơn cuộc đời này đã mang anh đến cho tôi và tự hứa phải cố gắng giữ gìn hạnh phúc do hai đứa vun vén. Có một câu nói rất hay “Thà lấy người có 10 cho bạn 9 còn hơn người có 100 mà cho bạn 10”, điều này hoàn toàn đúng với cuộc đời tôi. Mong các bạn gái trẻ hãy thận trọng cho những quyết định của mình. Khi yêu thì cần cái đẹp và lãng mạn nhưng khi cưới cần nhất sự bền chặt và cảm thông. Chỉ có tình yêu thực sự mới giúp người ta gắn bó và bao dung cho nhau.

Nguồn tin: vnexpress


 
 Từ khóa: cùng tận
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 105
  •   Máy chủ tìm kiếm 6
  •   Khách viếng thăm 99
 
  •   Hôm nay 26,934
  •   Tháng hiện tại 86,967
  •   Tổng lượt truy cập 130,509,052