Anh cao to, đẹp trai, chỉn chu, nhân hậu, sống có tráchnhiệm. Anh đã có một tình yêu đẹp như cổ tích với cô bạn thời trung học phổthông, cô gái vì yêu anh nên đã tình nguyện lên vùng biên giới nơi anh đóngquân dạy học . Sau lễ cưới giản dị tại vùng biên cương, trên đường về quê làmlễ báo hỷ thì gặp tai nạn. Chiếc xe khách lật nhào rơi xuống đèo sâu, chỉ vàingười may mắn thoát nạn trong đó có anh. Người con gái đó nằm lại vùng biêntheo ước nguyện cuối cùng của cô, là được sát cánh bên anh. Kể từ đó trái timanh nguội lạnh.
Chị không quá xinh đẹp nhưng ưa nhìn, lại thêm cái nét duyênthầm khiến biết bao trái tim ngẩn ngơ loạn nhịp. Vậy mà chị lại chẳng thể yêunổi ai mặc dầu mẹ chị đã tìm đủ mọi cách, nào nhờ người mai mối, đi cắt tiềnduyên… Con gái ngoài ba mươi như quả bom nổ chậm trong nhà.
Trong một lần theo đoàn nghiên cứu lên vùng biên giới tìmgiống thảo dược quý, đoàn công tác của chị đã được đồn biên phòng giúp đỡ nhiệttình, đặc biệt là vị sĩ quan chỉ huy là anh. Ba tháng ở nơi biên giới khắc nghiệtlại khiến tình yêu của họ nở hoa. Thắp một nén nhang lên mộ người cũ, anh chịchính thức nên duyên vợ chồng. Sau này, anh kể lại đêm trước khi gặp chị, ngườicũ có hiện về báo tin: “Ngày mai anh sẽ gặp được người sẽ đi cùng anh đến cuốicuộc đời, em đi đây, em sẽ chúc phúc cho hai người”.
Tết đầu tiên anh mang về tặng chị cây đào rừng trồng trướchiên, bây giờ thỉnh thoảng lúc anh không có nhà chị vẫn đùa với con gái: “Bacon vẫn đứng trước hiên bảo vệ mẹ con mình đấy”.
Anh bảo chị, nơi biên giới xa xôi, bộ đội biên phòng phảikiên cường, anh dũng biết quên mình hy sinh, nhất là khi mình là cán bộ chỉhuy. Vậy là suốt sáu năm liên tiếp, anh luôn ở lại trực thay cho các đồng chítrẻ về quê ăn tết. Sáu năm trời chị không vuốt lá đào, để cây ra hoa đúng sautết, khi anh về nghỉ phép.
Chị mua mớ lá gói bánh chưng, thêm vài cân hành để muối, côem chồng đi cùng cứ thắc mắc: “Tết qua rồi, anh về có ăn được mấy, chị bày vẽlàm gì cho cực thân”. Chị không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười. Cô ấy đâu biết lúc anhvề, nhà chị mới thực sự ăn tết. Mặc dù muộn, nhưng hạnh phúc vẫn tràn đầy, khibiết trân trọng và hy sinh…
Hương Hồng
Nguồn tin: Báo điện tử Dân Trí
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn