Tình yêu không trọn vẹn vì công việc chưa ổn định

Thứ năm - 12/02/2015 17:54
Tình yêu không trọn vẹn vì công việc chưa ổn định Tình yêu không trọn vẹn vì công việc chưa ổn định

Tôi biết, vì gia đình nên em không cho phép tình cảm của em đi quá xa. Tình cảm của em không đủ lớn để chờ đợi tôi lâu hơn. Tôi cảm thấy có lỗi khi đến với em trong khi chưa ổn định công việc.

Tôi biết em từ khi em về quê tôi làm việc. Nhà em cách nhà tôi 15 km. Ấn tượng ban đầu về em không đủ lớn để khiến tôi có tình cảm ngay được. Rồi càng tiếp xúc và hiểu em, tôi càng nhận ra mình đã yêu em. Em thật thà, thông minh, tốt bụng và dễ thương. Em cho tôi cơ hội để tìm hiểu, chúng tôi bên cạnh nhau vui vẻ. Càng ngày, tôi càng yêu và cảm thấy cần em hơn. Tôi muốn cưới em làm vợ. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được bên em, được chăm sóc và chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Tuy nhiên, dường như vẫn có rào cản khiến em không thể để tình cảm của em vượt qua được: Tôi chưa ổn định công việc, trong khi em không thể xa gia đình.

Tôi xuất thân trong gia đình gia giáo. Bố mẹ là giáo viên, hoàn cảnh gia đình bình thường. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào miền Nam lập nghiệp, công tác tại ngân hàng được 5 năm. Dành dụm được một số tiền khá và vay thêm ngân hàng, tôi đầu tư vào bất động sản. Gần một năm sau, tình hình kinh tế suy thoái, bất động sản đóng băng, bán đất không ai mua, tiền lãi ngân hàng quá lớn khiến tôi không còn khả năng chi trả. Tôi đành phải chịu thua lỗ hoàn toàn, giao cho ngân hàng xử lý tài sản. Công sức bao nhiêu năm dành dụm nay đã hoàn toàn mất trắng. Cuối năm đó, bố tôi mất, anh trai tôi công tác xa, chỉ còn mẹ tôi một mình. Tôi không còn cách nào khác là trở về quê để được gần mẹ và làm lại từ đầu. Với kinh nghiệm có được, tôi dễ dàng xin vào làm tại ngân hàng cổ phần tại quê hương. Nhà cách khá xa nơi làm việc, tôi không muốn mẹ phải ở nhà một mình nên mỗi ngày tôi chạy xe máy đi về hơn 60 km. 

Một năm trời khá vất vả, thu nhập không cao, tôi không tích lũy được gì. Nếu cứ tiếp tục thì tôi chỉ có thể nuôi sống bản thân chứ không thể chăm lo được cho ai nữa nên tôi quyết định chuyển sang kinh doanh. Tất cả những việc tôi làm cũng chỉ vì mục đích kiếm tiền, tôi không quan trọng đó là công việc gì, miễn sao không trái pháp luật. Tôi nhìn thấy được cơ hội kinh doanh tốt, thu nhập khá và không chịu nhiều áp lực, có điều địa điểm cách nhà khoảng 100 km, khoảng 2 đến 3 ngày mới về nhà một lần. Trong thời gian triển khai kinh doanh, tôi gặp em. 

Tôi tìm thấy niềm hạnh phúc thật sự. Ở tuổi 30, tôi đủ chín chắn để xác định muốn lấy em làm vợ. Dù lúc đó tôi cảm thấy tự ti về bản thân, từng này tuổi nhưng vẫn tay trắng; nhưng vì sợ nếu không tỏ tình, tôi sợ sẽ mất em. Tôi tâm sự nhiều với em, em cũng vậy. Qua những lần đó, tôi biết em cũng có tình cảm với tôi, nhưng em không muốn xa gia đình vì nhà không có con trai nên em sợ bố mẹ vất vả, em muốn ở gần để chăm sóc bố mẹ khi về già, em không muốn lấy chồng ở xa là vì như vậy.

Tôi tôn trọng suy nghĩ và quyết định của em, thương em và muốn đến bên em nên tôi thay đổi quyết định của mình. Tôi quay về tìm một công việc ổn định gần nhà, khi đã ổn định tôi sẽ kinh doanh thêm để có thu nhập tốt. Việc thay đổi quyết định này bị gia đình phản đối nhưng tôi vẫn quyết tâm vì hạnh phúc của mình. Tôi tính khi nào công việc ổn định thì khi đó mới cho gia đình em biết mối quan hệ của chúng tôi.

Mọi chuyện không như tôi dự tính. Khi tôi đang cố gắng tìm mọi cách để có công việc ổn định thì gia đình em biết chuyện. Gia đình em kỳ vọng vào em nên phản đối khi em quen một người chưa ổn định. Gia đình em không cho em gặp tôi. Tôi cảm thấy tủi thân, nhưng không thể trách ai được. Em hiểu những gì tôi đã trải qua nên em cảm thông. Tôi muốn được gặp bố mẹ em để tâm sự về những gì tôi trải qua và những dự định của tôi đang cố gắng nhưng không được phép.

Sau lần đó, nhìn em buồn mà lòng tôi đau lắm, tôi thương em nhưng lại vô tình khiến em khó xử. Mỗi lần gặp nhau, em không còn được thoải mái nữa. Em ít cười hơn và tôi hiểu điều đó. Em khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ và chọn lựa con đường nào thật sự tốt cho tôi, chứ không phải vì em mà tôi phải vất vả. Tôi rất quyết tâm và vì em, tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Bây giờ, để xin được một công việc ổn định cũng không dễ và cần nhiều thời gian. 

Tôi biết, vì gia đình nên em không cho phép tình cảm của em đi quá xa. Tình cảm của em không đủ lớn để chờ đợi tôi lâu hơn. Tôi cảm thấy có lỗi khi đến với em trong khi tôi chưa ổn định. Tôi có niềm tin rằng sẽ làm được, sẽ yêu thương và đem lại hạnh phúc cho em tốt hơn bất kỳ ai. Nếu em đến với người khác mà em chịu đau khổ, chắc chắn tôi sẽ rất đau lòng. Giờ đây, nhìn em buồn, lòng tôi nặng trĩu, tôi không biết phải làm thế nào. Tôi thử nói rằng, có lẽ tôi phải xa em để em có cuộc sống tốt hơn và thoải mái hơn nhưng em đã ôm tôi và khóc. Tôi đang rất rối bời.

Nguồn tin: vnexpress


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 201
  •   Máy chủ tìm kiếm 46
  •   Khách viếng thăm 155
 
  •   Hôm nay 6,782
  •   Tháng hiện tại 444,784
  •   Tổng lượt truy cập 130,028,553