Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin”
- Thứ bảy - 05/09/2015 18:46
- In ra
- Đóng cửa sổ này
![Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin”](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_09/05/75334661302547-37049.jpg)
Vùng đất chịu nhiều tiếng “oan” mà chúng tôi nhắc đến là xã Hậu Lộc (xã Ích Hậu bây giờ), huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh, một vùng đất trù phú với nhiều đổi thay từng ngày. Thế nhưng hàng chục năm qua người dân ở xã này vẫn chịu nhiều tiếng xấu như “làng ăn xin”, tay bị tay gậy...
“Ăn xin” đã đi vào dĩ vãng...
Cách đây hàng chục năm về trước do hệ thống thủy lợi chưa phát triển, nước ở các con sông lên xuống thất thường làm cho việc sản xuất gặp rất nhiều khó khăn, mỗi năm chỉ cấy được một vụ mùa. Người dân xã này quanh năm suốt tháng “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, thế những vẫn không đủ ăn, cuộc sống túng quẫn nhiều người tìm đến nghề tha hương hành khất để “ăn xin”.
Tìm gặp cụ ông Nguyễn Văn Nhoãn (85 tuổi) trú thôn Ích Mỹ cụ cho biết: “Vào năm 1978 do cuộc sống khổ cực và đói kém, gần như cả làng này đi ăn xin, chỉ còn lại vài hộ là không đi, nhà tui cũng đi ăn xin các chú à, tui đi ra tận các tỉnh phía Bắc vào các ngôi chùa để ăn xin. Vào những năm đấy công việc sản xuất nông nghiệp gặp rất nhiều khó khăn, các chú coi chứ khi bắc (gieo giống lúa- PV) 40 tạ lúa nhưng khi thu hoạch được có 15 tạ, thế thì bảo sống sao được. Sản xuất nông nghiệp trước đây chỉ dựa vào thiên nhiên, năm nào mưa nắng đúng vụ thì có ăn, năm nào mưa gió thất thường thì đói kém, đến củ khoai không có ăn chứ nói gì đến gạo”. Cụ Nhoãn nói rồi đưa ánh mắt đượm buồn nhìn ra phía xa.
![Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin” 1 Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin” 1](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_09/05/75334661302547-37049.jpg)
“Giờ nhìn xóm làng đổi thay, chúng tôi vui mừng lắm. Nhưng ngặt một nỗi xã chúng tôi vẫn còn mang tiếng là “Làng ăn xin”, mỗi khi ai đó nhắc đến chúng tôi buồn lắm” cụ Nhoãn nói thêm.
Tâm sự với chúng tôi ông Trần Quốc Thủy trưởng thôn Lương Trung xã Hậu Lộc nói: “Trước đây do hạn hán và lũ lụt một số người bỏ nhà đi ăn xin, một thời gian họ quay trở về làng đưa theo anh em họ hàng đi tiếp, những người khác thấy vậy cũng kéo nhau theo. Thế nhưng nói cả làng đi ăn không đúng đâu, có những người ở các xã khác như Tùng Lộc (Can Lộc) họ cũng đi ăn xin, khi được hỏi về quê quán thì họ bảo là quê Hậu Lộc (Xã Ích Hậu bây giờ). Hàng chục năm trở lại đây nạn ăn xin đã được chấm dứt hoàn toàn rồi, giờ người dân ở đây ăn nên làm ra, các nhà tầng mọc lên như nấm, phương tiện đi lại cũng vào hạng sang rồi”.
Làng Hậu ngày ấy và bây giờ...
Nhờ được sự quan tâm nhà nước vào đầu năm 2000 hệ thống thủy lợi nơi đây được phát triển, việc sản xuất nông nghiệp ngày càng được chú trọng hơn, trước đây một năm được một vụ mùa, thì sau khi hệ thống thủy lợi phát triển diện tích đất trồng trọt được mở rộng gấp nhiều lần. Một năm người dân nơi đây sản xuất 2 đến 3 vụ mùa cuộc sống người dân như “thay da đổi thịt” từng ngày.
![Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin” 2 Nỗi oan đeo đẳng của “làng ăn xin” 2](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_09/05/6942933876754-37049.jpg)