Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn
- Thứ ba - 06/10/2015 22:40
- In ra
- Đóng cửa sổ này
![Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_10/06/4737383868303-41267.jpg)
Dưới đây là phát biểu của cựu sinh viên Nguyễn Thế Kỷ - Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, đại diện cho các thế hệ sinh viên Trường tại buổi lễ:
Hôm nay, tôi rất xúc động, vinh dự và may mắn được trở về mái trường thân yêu mà tôi và nhiều cựu sinh viên khác không muốn gọi là “trường xưa” - Trường Đại học Văn khoa 70 năm trước; Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội mà chúng tôi từng học tập, nghiên cứu và 20 năm gần đây, là Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội.
Nói gì, kể gì lúc này cũng khó có thể tả hết tình cảm yêu thương, kính trọng, tự hào của lớp lớp thế hệ sinh viên chúng tôi đối với Trường, với các thầy các cô, với truyền thống vẻ vang 70 năm của Trường.
![Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn 1 Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn 1](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_10/06/4737383868303-41267.jpg)
Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhất cho trường ĐH KHXH&NV-ĐHQG HN.
Năm 1977, tôi và các đồng môn của mình bước chân vào ngưỡng cửa Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, được nhận vào các khoa khác nhau: Ngữ Văn, Lịch Sử, Địa Lý, Triết, Kinh Tế - Chính Trị, Luật.. và các khoa của khối khoa học tự nhiên. Sinh viên vào trường lúc đó chủ yếu từ 2 nguồn: (1) Học sinh phổ thông độ tuổi 17, 18; (2) Bộ đội xuất ngũ và đang tại ngũ, vừa mới ra khỏi cuộc kháng chiến chống xâm lược Mỹ đầy hy sinh, gian khổ. Nhìn trong lớp học, rất ít áo trắng (vì áo trắng lúc đó là của hiếm, là “độc quyền” của một số bạn sinh viên người Hà Nội và vài ba đô thị khác), mà chủ yếu là màu sẫm, màu nâu và màu quân phục. Nhưng sự vui sướng, tự hào của chúng tôi thì lớn lao và vẹn nguyên đến bây giờ.
Tên của Trường lúc đó đã rất nổi tiếng; tên tuổi của nhiều thầy, cô - thế hệ nhà giáo Vàng, là niềm ngưỡng mộ, không chỉ của sinh viên mà cả xã hội. Không khí, chất lượng dạy và học lúc đó thật tuyệt vời. Duy chỉ điều này thì không ai hài lòng, nhưng nhớ mãi: thiếu thốn nhiều thứ - sách vở, tài liệu, giấy bút, dụng cụ học tập, đồ dùng cá nhân..
“... Cái thời lọ mực sẻ ba
Đĩa rau muống luộc nửa già, nửa ôi
Cơm mỳ hai bát chơi vơi
Lâm râm cái đói suốt thời sinh viên...” (Thơ NTK)
Cái thời đó, vào thư viện của Trường, của Khoa, đôi khi, trong đầu nảy sinh một vài ý nghĩ không lấy gì lành mạnh cho lắm: giá như mình sở hữu cuốn sách kia, giá như mình có riêng cuốn sách nọ. Và trong thực tế, một số cuốn sách trong thư viện theo cách nào đó đã “đội nón” ra đi.
Thời đó, cánh sinh viên chúng tôi học ở Trường, chỉ mơ ước được về quê thăm cha mẹ, người thân mỗi năm 2 lần: hè và tết; nhưng không ít người chỉ có thể về nhà một lần vào dịp hè vì không có tiền mua vé tàu xe. Quê tôi cách Hà Nội gần 300km về phía nam, đi tàu hỏa thời đó, tàu “bò” mất 2 ngày, xuống tàu, đi bộ 20km mới về đến nhà. Mà đi tàu thì chủ yếu là trốn vé:
“... Nhớ bè bạn bao lần trốn vé
Đêm nóc tàu nằm ngắm sao sa
Bụng lép kẹp đọc thơ Nga, Pháp
Và mơ em Hà Nội ngọc ngà...” (Thơ NTK)
Con tàu của cuộc đời, của Trường đã chở chúng tôi đi qua một thời gian khó, vươn về tương lai như thế đó: luôn lạc quan, yêu đời; luôn khát khao chiếm lĩnh tri thức, văn hóa của dân tộc và nhân loại; luôn say mê giảng dạy, học tập, nghiên cứu khoa học; “thầy ra thầy”, “trò ra trò”... Rất nhiều thầy, cô giáo trở thành tượng đài trong sự nghiệp giáo dục, đào tạo, nghiên cứu khoa học của đất nước. Rất nhiều sinh viên có những cống hiến đáng quý cho đất nước, thành danh ở nhiều lĩnh vực công tác, đời sống xã hội. Đặc biệt, nhiều sinh viên các khoa, các khóa thập niên năm mươi, sáu mươi, bảy mươi đã xếp bút nghiên ra trận, nhiều người anh dũng hy sinh trên các chiến trường như Lê Anh Xuân, Chu Cẩm Phong, Nguyễn Trọng Định, Nguyễn Hồng…; nhiều người trở thành nhà khoa học hàng đầu, thành nhà giáo, nhà thơ, nhà văn, nhà báo, nhà lãnh đạo, quản lý... Chỉ tính riêng khối Khoa học Xã hội, có nhiều sinh viên của Trường sau này trở thành lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước như đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư của Đảng, từng là Chủ tịch Quốc hội; đồng chí Lê Xuân Tùng, từ là Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội; đồng chí Phạm Quang Nghị, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội và nhiều đồng chí là lãnh đạo chủ chốt các ban, bộ, ngành, địa phương, nhà trường, học viện.
![Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn 2 Biết ơn, tự hào về mái trường xưa, về các thầy cô và bè bạn 2](https://eneoia.com:443/uploads/news/2015_10/06/37065906334866-41267.jpg)