Tin giải trí khoa học

https://eneoia.com:443


Em yêu chồng, yêu cả chị nữa

Em yêu chồng, yêu cả chị nữa
Em sinh ra đã là một phiên bản lỗi. Em yêu chồng, yêu con và còn yêu cả chị. Tình yêu em dành cho mọi người không một chút toan tính, hơn thua. 

Cho em một lần nói em yêu chị được không? Chỉ lần này thôi rồi từ nay về sau không còn ai nghe thấy nữa. Em nói ra vì không muốn giữ lại trong lòng một bí mật quá lớn và càng không muốn đến một ngày chị sẽ nhận ra. Em yêu chị, một tình yêu không theo lẽ tự nhiên nên phải đành chôn giấu. Nếu có thể ngược thời gian em sẽ chọn cho mình con đường không có chị.

Gần 6 năm ta gặp nhau nhưng có đến 4 năm em một mình “chiến đấu”. Nước mắt cứ chảy vào trong mà sao trái tim không thể hóa đá? 4 năm qua em đã đóng rất tròn vai một người bạn, một người em của chị. Ngày mai, khi bài viết được đăng, cả thiên hạ này sẽ biết rằng em yêu chị, nhưng chị thì không. Chẳng phải em muốn như vậy sao? Chẳng phải em cần một người có thể lắng nghe em nói? Ngày mai, người đời sẽ cho rằng em là một kẻ bệnh hoạn, sẽ nguyền rủa không xót thương, trong đám đông ấy có cả chị của em nữa.

Em sinh ra đã là một phiên bản lỗi. Em yêu chồng, yêu con và còn yêu cả chị. Tình yêu em dành cho mọi người không một chút toan tính, hơn thua. 4 năm em đi bên đời chị như một cái bóng không hơn. Em cũng ghen, giận hờn, nhưng chỉ riêng mình em thấu hiểu. Vẫn may lý trí đủ lớn để em không làm những điều ngớ ngẩn và yêu chị đủ nhiều để vui buồn, hạnh phúc sẻ chia.

Chị không yêu em, điều này như một sự thật hiển nhiên của cuộc sống vì trong trăm ngàn người mới có một kẻ như em. Nhưng chị ơi, ngay cả đến chuyện nhận em làm một đứa em cũng khó đến vậy sao? Em thực tâm rất muốn vượt qua “căn bệnh” này, muốn đẩy mối quan hệ của chúng ta thành tình cảm chị em thường thấy. “Tri kỷ”, hai từ chị có thể sử dụng cho vài chục người và sau tất cả những gì em cố gắng cũng nhận được chừng ấy không hơn. Em nói thế nhưng chưa bao giờ dám trách chị, ngay cả khi chị vô tình em cũng không tìm được một lý do nào để trách. Tạo hóa, nếu không thể thay đổi được em sẽ tìm cách sống tốt với nó. Người đời có thể cười với những khiếm khuyết của em nhưng em tuyệt đối sẽ không để họ cười với nhân cách bản thân đã thể hiện.

Chị biết không? Đôi lúc vu vơ em nghĩ nếu chị cũng như em và hai chúng ta yêu nhau thì sao? Định kiến của xã hội và rào cản gia đình là vách ngăn quá lớn, liệu chúng ta có đủ dũng khí để vượt qua? “Nếu phải làm lại từ đầu thì trước hết nên so sánh với những gì mình đang có” em hiểu câu nói này của chị và cũng hiểu kết quả chị sẽ chọn. Tuy nhiên, em sẽ không nói rằng từ ngày mai trở đi thôi yêu chị, nhưng hết hôm nay thôi, ngày mai hãy xem em như một đứa em của chị được không?

Hoa

Nguồn tin: vnexpress