“Quý bà, quý cô, xinhãy bỏ mũ ra”, “Xin đừng quên ô hay những món đồ tư trang khác”… Đó là một vàilời nhắc nhở nhẹ nhàng mà khán giả sẽ đọc được khi đi xem phim ngoài rạp hồi thậpniên 1910. Đây là thời kỳ rạp chiếu phim bắt đầu xuất hiện phổ biến tại Mỹ, vìvậy, không phải ai cũng biết chính xác mình nên làm gì trong rạp để không ảnhhưởng tới người khác.
Những lời nhắc này cóthể thật “ngớ ngẩn” đối với những con người hiện đại ở thế kỷ 21, khi việc đếnrạp chiếu phim đã trở thành một việc quá đỗi thường tình. Nhưng đối với nhữngngười mới bắt đầu được tiếp xúc với điện ảnh hồi đầu thế kỷ 20, mỗi lần đi xemphim là một sự kiện đặc biệt, không kém gì đi dự hội, họ có thể bồn chồn, lo lắng,và lúng túng trong cách hành xử.
Đối với khán giả ra rạpxem phim hôm nay, những lời nhắc nhở nếu có, sẽ là nhớ để điện thoại ở chế độim lặng, không để màn hình điện thoại ở chế độ quá sáng, không nhắn tin tronglúc xem phim…
Dưới đây là những lờinhắc nhở và hình minh họa hài hước đi kèm, thường thấy trong những rạp chiếuphim ở Mỹ hồi đầu thế kỷ 20. Những bức hình cổ này cho thấy lại một thời kỳ đãqua của lịch sử điện ảnh.
“Quý bà, quý cô, xinhãy bỏ mũ ra”. Bức hình minh họa hài hước khắc họa một người đàn ông đang leothang để có thể ngó đầu qua chiếc mũ khá lớn của một người phụ nữ ngồi phía trước.Thời này, phụ nữ thường đội mũ rộng vành với nhiều họa tiết nhấn nhá trên mũ.
Mỗi khi ra ngoài, việcđội mũ ở thời này được coi là phép lịch sự. Tuy vậy, nhiều người đã quên khôngcởi mũ ra khi vào rạp xem phim, vô tình khiến người ngồi sau không thể nhìn thấymàn ảnh.
“Làm ơn hãy tán thưởngchỉ bằng cách vỗ tay”. Đây là một lời nhắn gửi tế nhị để nhắc những người xemphim không trò chuyện, bình luận quá nhiều trong lúc xem phim, gây ảnh hưởng tớinhững người xung quanh.
“Nếu bạn gặp điều bựcmình ở đây, làm ơn hãy nói với người quản lý”. Bức hình minh họa một ví dụ: ngườiđàn ông đang trêu ghẹo một cô gái, cô gái không hài lòng, nhưng cô giơ hai taylên như thể đang… “đầu hàng”, cô không phản ứng lại, cô sẽ… đến nói với ngườiquản lý.
Làm vậy, trật tự rạpchiếu sẽ được đảm bảo và không gây mất hứng đối với những người đi xem phimkhác.
“Quý bà có thích ngồi đằngsau chiếc mũ mà bà đang đội không?”. Lại một bức hình nữa khắc họa thói quen độimũ của phụ nữ thời này. Việc phụ nữ quên cởi mũ khi vào phòng chiếu dường nhưlà một vấn đề “nan giải” thời đó.
“Phụ nữ và trẻ em rấtđược hoan nghênh ở nơi này. Không có những bộ phim phản cảm được chiếu ở đây”. Thờinày đã bắt đầu xuất hiện những bộ phim tương đối “thoáng mát và cởi mở”, tuy vậy,đối với quan niệm xã hội rất khắt khe thời đó, những bộ phim như vậy là vô cùngkhủng khiếp, đặc biệt đối với phụ nữ và trẻ nhỏ.
Khi phải xem những cảnh“thoáng mát”, phụ nữ có thể cảm thấy vô cùng xấu hổ, thậm chí bị xúc phạm, và đứngdậy bỏ về khi vô tình xem phải một phim như vậy. Lời nhắn này đảm bảo với nhữngngười đi xem phim rằng họ sẽ không gặp phải một trải nghiệm như thế.
“Làm ơn hãy ngồi yêntrên ghế”. Hẳn những khán giả “hồn nhiên nhấp nhổm”, đứng lên ngồi xuống, đi rađi vào phòng chiếu thời này khá phổ biến.
“Hãy quảng cáo chodoanh nghiệp của bạn ở đây và bạn sẽ nhận thấy hiệu quả. Xin hãy gặp người quảnlý”. Những hình thức PR, quảng cáo đã nhanh chóng xuất hiện tại các rạp chiếuphim ngay từ thời kỳ đầu.
“3 phút nghỉ giải laotrong lúc chuyển phim”.
“Nghỉ giữa giờ”. Ở thờinày, đi xem phim cũng khá giống đi xem kịch, giữa phim có giờ nghỉ giải lao.
“Nhạc sẽ được thay vàongày mai”. Việc thay đổi nhạc nền ở phòng chiếu thời đó cũng là cả một sự kiện.
“Chào đón quý khách”.
“Chúc quý vị ngủ ngon”.
“Xin đừng quên ô hay nhữngmón đồ tư trang khác”.
“Không nói chuyện to hoặchuýt sáo”.
BíchNgọc
Theo Huff Post
Nguồn tin: Báo điện tử Dân Trí
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn