Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P2)

Thứ năm - 12/10/2017 07:36
Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P2) Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P2)

Con người bội bạc ấy sẽ còn cơ nhục hơn ta, sẽ phải trả giá và ôm nỗi cô đơn dằn vặt suốt đời.

Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P1)

Sốc với màn phản bội trơ trẽn nhất của người yêu và bạn thân

Bị phản bội, tôi điên cuồng tìm đàn bà trả thù

Trong khoảnh khắc, Long đã trở thành kẻ vô gia cư nơi đất khách quê người. Phải quay về thôi, nhưng làm sao mua được vé máy bay để trở về khi trong người không một mảnh giấy tùy thân. Long có ngờ đâu mình lại bị kẹt giữa chốn Thiên đường này. Cũng may gặp được vợ chồng Hạ Vy đang làm chủ một Restaurant ở Ilmenau. Một hôm Vy bảo:

- Ngày mai là ngày rằm, vợ chồng em đi lễ chùa ở Hamburg. Anh có đi cùng?

Long không ngờ rằng ở nước Đức xa xôi lại có những chốn thâm nghiêm như thế này. Các Phật tử ở tứ phương đổ về mang theo những mong ước, những trăn trở đến cầu xin nơi cửa Phật.

Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P2) 1

Long lại thấy lòng mình quặn đau, thấy lo cho người đàn bà phản bội ấy mới lạ chứ (Ảnh minh họa)

Trong thoang thoảng hương trầm tỏa ra ngan ngát, trong tiếng cầu khấn rầm rì, tiếng mõ nhặt khoan da diết, Long thấy mình như rơi vào cõi hư vô, tâm hồn trở nên thư thái, nhẹ lâng lâng trong làn khói lam nhè nhẹ, và rồi, át mọi âm thanh trầm lắng trong chùa, Long nghe văng vẳng đâu đây tiếng của Phật Bà Quan Âm:

- Tại sao con lại lạc đến chốn này?

Không còn biết mình đang tỉnh hay đang mơ nữa, Long ngờ đâu lại được gặp Người.

- Thưa Phật Bà, con muốn xây một ngôi nhà mơ ước với người con gái con yêu ở chốn Thiên đường này, nhưng người đàn bà ấy đã ruồng bỏ con...

- Thì ra vì tình yêu mà con đến đây. Nhưng chỉ có tình yêu thì làm sao con có thể xây dựng được ngôi nhà mơ ước ấy?

- Con sẽ có nhiều tiền vì giáo sư thầy giáo cũ của con hứa sẽ nhận con làm trợ lý thiết kế phần mềm nếu con quay lại trường...

- Ta hiểu. Thầy giáo cũ đã nhận giúp, còn chần chừ gì nữa mà con không đến gặp. Con luôn luôn ghi nhớ, càng đau khổ thì khát vọng càng lớn, con hãy nuôi dưỡng gìn giữ cái khát vọng đó và chắc chắn con sẽ xây được ngôi nhà mơ ước với một người con gái khác mà trời Phật sẽ ban cho!

- Nam mô a di đà Phật.

- Con hãy quên người đàn bà bội bạc ấy đi. Loại người chỉ biết đắm chìm trong nhục dục, tiền tài, trong những ham muốn tầm thường, coi thường đạo lý ắt sẽ bị trừng phạt...

Long nuốt từng lời răn dạy của Phật Bà và còn muốn thổ lộ nhiều với Người thì chồng Hạ Vi đã đưa Long về với thực tại:

- Ta về thôi.

Và thế là Long yên tâm ở lại, tìm sự giúp đỡ của thầy giáo cũ, của vợ chồng Hạ Vy. Giáo sư đã mở ra một lối thoát ngoài sự mong chờ của một thằng không có lấy một mẩu giấy hợp pháp trong tay. Không nhận Long vào làm việc được nhưng thầy đã giao hẳn cho Long một máy tính với tư cách là một cộng tác viên thiết kế phần mềm và được làm việc ở nhà.

Giáo sư đang rất bận rộn và cần một người có trình độ lập trình giỏi như Long. Thu nhập là niềm ước mơ của nhiều người, tất nhiên phụ thuộc vào từng dự án. Cùng với việc phụ tá cho thầy, Long còn làm ở Restaurant Hạ Vy.

Nhà hàng của vợ chồng Hạ Vy nằm dưới Keller của một toà nhà năm tầng, trang trí khá bắt mắt. Khách rất đông, đặc biệt từ năm giờ chiều đến đêm khuya. Long thực sự ngỡ ngàng với bề thế của Restaurant Hạ Vy. Đúng như đạo Phật đã dạy, ai cũng có một cái nghiệp, nghiệp mà vững ấy là nhờ có phúc lớn. Cái nghiệp mà vợ chồng Vy đang có chẳng phải vì cái phúc lớn lắm sao. Long chợt nghĩ đến cái nghiệp của mình. Lẽ nào mình lại là kẻ vô phúc?

Để tránh gặp Polizei, Long không được phép lộ diện, vợ chồng Nam đành để Long làm phụ bếp, nói chính xác ra, làm đủ việc lặt vặt, đặc biệt là ngồi thái thịt. Đừng tưởng thái thịt là nhàn hạ, cũng vất vả lắm. Hàng chục cân thịt, đủ loại: lợn cừu, bò, gà được lấy trong hầm lạnh, cứng chắc như đá. Bàn tay nhiều lúc tê cứng vì phải tiếp xúc triền miên với cái lạnh của những tảng thịt ướp lạnh. Ngày qua ngày cắm đầu vào mấy tảng thịt, vài chục chậu bát bẩn, đầu óc trở nên tối tăm, mụ mẫm, buồn chán. Tẻ nhạt.

Ngày tháng cứ trôi qua tưởng như bình yên, nhưng thực ra những cơn sóng ngầm của biển cả vẫn âm thầm trôi dạt dưới đáy đại dương. Chính lúc biển lặng là lúc những con sóng ngầm bất ngờ chồm dậy. Cơn sóng ấy ập đến vào một đêm tối mịt mùng. Long đang vật lộn với cả một đống dữ liệu, trăn trở với từng thuật toán, từng con số để kịp trả bài cho giáo sư thì Polizei đến. Ngay sáng hôm đó Long đã có mặt ở trại dành cho những người nhập cư trái phép, cách llmenau cả trăm cây số.

***

Buồn. Cô đơn. Bế tắc. Ngày qua ngày chỉ đợi những buổi chiều tà để được lang thang một mình ở nơi bìa rừng, để nhìn trời nhìn đất, ngó ngó, nghiêng nghiêng, mong tìm ra một cánh cửa thần diệu nào đó. Mỗi khi nghe tiếng xào xạc của gió lại ước ao giá như mình được biến thành ngọn gió bay lên cao thoát khỏi nơi này thì hạnh phúc biết bao.

Và vào một ngày, có lẽ là định mệnh mà Trời phật sắp đặt đã làm thay đổi cả cuộc đời Long khi anh nghe thấy tiếng gọi:

- Anh Long, anh Long... em Huế đây.

- Trời ơi Huế, sao lại phải gặp em ở chốn này chứ!

Những câu hỏi dồn dập, những giọt nước mắt lăn dài trên má....

Long không thể ngờ được cô bé có đôi môi mọng ướt, đôi mắt lúc nào cũng như biết cười của hai năm trước nơi biên giới khổ ải lại tiều tụy đến mức này. Đôi mắt ấy không biết cười nữa, nó đã bị bao phủ bởi một màu u ám, nặng trĩu, không hồn.

Huế nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:

- Anh ơi, em không nghĩ mình bị bắt vào trại, nhiều khi em đã nghĩ đến cái chết, buồn và cô đơn quá anh ạ.

Nỗi xót xa thương cảm dâng lên trong Long, anh ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ lên bờ vai nhỏ nhắn của cô.

- Đừng khóc nữa em, giờ đã có anh, anh sẽ che chở cho em.

Huế đâu biết rằng, những ngày qua, đối với anh, nỗi cô đơn cũng chất chồng đè trĩu tâm can. Như con thú bị giam cầm, cả ngày chỉ biết đi đi lại lại như cái bóng, va vào góc này, đụng vào góc kia của căn buồng chẳng có cái gì là riêng của mình. Nhiều đêm tỉnh giấc lấy chén rượu giải sầu. Uống suông. Muốn uống cho say. Thật say.

Long thấy mình thật may mắn được gặp lại Huế. Trời Phật đã thương đưa Huế đến với anh. Nỗi cô đơn của hai kẻ lạc đường đã như hai cục nam châm trái dấu đang hút chặt với nhau, quấn quýt bên nhau.

Trong hơi thở nồng nàn của Huế, Long vẫn rụt rè, đắn đo không biết mình có nên một lần nữa lao vào những cơn sóng đang ào ạt ập đến từ cái đại dương sâu thẳm của cô bé. Từ cái thuở biết thế nào là đàn bà con gái, nay đã trên ba mươi, Long cứ mải miết yêu, cứ đắm chìm trong cái khe ướt át đầy ma lực của đàn bà, mối tình nào cũng đẹp, cũng si mê, cũng khát khao để rồi đến tận bây giờ mới nhận ra rằng mình còn quá dại khờ, quá non nớt trước cái đại dương mênh mông bên trong đàn bà.

Và cũng chính vì tình yêu, cũng vì đàn bà mà Long đã bị giam cầm nơi đây. Nghĩ thế thôi nhưng thực ra Long đang dối lòng mình. Long đã hiểu, gặp lại Huế là cái duyên trời buộc. Người con gái của xứ Huế mộng mơ đã đi vào Long như mưa dầm thấm sâu. Long tự nhủ, hãy để quá khứ ngủ yên, hãy để vòng tay ấm êm của Huế bịt chặt nỗi đau này lại.

- Sao anh buồn thế, anh đang nghĩ gì à?

- Anh đang đi tìm ngôi sao hy vọng cho cả anh và em!

Long không nói đùa. Long đã nói những gì đang nung nấu trong lòng. Lẽ nào lại chịu chết ở cái chốn này? Những ngôi sao trên trời cao cũng nhấp nháy, nhấp nháy như khắc khoải, trăn trở cùng với nỗi lòng của cả hai đứa.

- Làm sao tìm được anh? Mà tìm để làm chi?

Long ôm ghì Huế vào lòng:

- Không thể cứ như thế này mãi được. Phải trốn.

- Trốn? Đi đâu? Anh đi đâu cho em đi cùng. Em sẽ suốt đời bên anh!

- Anh không bao giờ bỏ lại em. Hãy đi cùng anh!

Thế là sau tối đó Long và Huế trốn, trốn đi kiếm tiền cho cô bé dại khờ, cho một ngày mai của hai đứa. Long trở thành một thằng buôn thuốc lá lậu.

***

Những năm 90 ở nước Đức không biết có bao người Việt trở thành triệu phú, sau này là những doanh nhân, những ông chủ lớn nhờ đi buôn thuốc lá lậu và cũng có biết bao người phải chịu cảnh sống chui lủi như một con chó! Long là một trong những con chó đó. Long bị bắt trong một lần đi áp tải xe ôtô chở đầy thuốc lá. Thế là đi tù. Đúng là cơn sóng ngầm kia vẫn bám riết xô đẩy Long càng ngày càng xa khỏi bến bờ, ngày càng ngập chìm trong cái đại dương mênh mông đầy hiểm nguy.

Tù 9 tháng. Thế cũng là may lắm rồi. Bây giờ thì chẳng còn gì phải luyến tiếc. Nơi thiên đường này trở nên hoang vắng, chơi vơi, chòng chành chẳng có chỗ nào để bấu víu, chẳng chỗ nào để đi, chẳng chỗ nào mà nương tựa.

Còn mấy ngày nữa là mãn hạn tù. Long mong từng ngày. Đã cuối đông mà không khí phòng giam vẫn một màu xám xịt. Dăm con chim bồ câu đang vô tư nhẩn nha kiếm ăn dưới những hạt mưa xuân lắc rắc. Bỗng tiếng cửa sắt rít lên, tiếng mở khoá của chiếc còng tay lách cách, tiếng chửi thề của người quản giáo và cuối cùng lại là tiếng sập cửa khô khốc.

Trời ơi, tại sao lại trớ trêu như vậy, trước mắt Long lại là thằng da đen có đôi môi dầy như hai con đỉa no máu, cái trán gồ ra ngắn tịt, mùi mồ hôi nồng nồng. Làm sao Long có thể quên được cái bản mặt của nó, chính là thằng bạn tình của vợ chưa cưới của Long.

Nó bị bắt vì tội giao cấu với nhiều trẻ vị thành niên, chắc phải ngồi tù đến cả chục năm. Nó khoe đã yêu một cô gái Việt Nam đẹp như thiên thần và chỉ tháng sau cô ấy sinh con. Nghe nó nói mà Long cảm thấy như có một lưỡi dao đâm thẳng vào trái tim mình. Thật chua chát. Ngư cũng sắp trở thành kẻ bơ vơ, bơ vơ như chính anh đã phải trải qua.

Con người bội bạc kia sẽ còn cơ nhục hơn ta, sẽ phải trả giá, sẽ phải ôm nỗi cô đơn dằn vặt suốt đời. Nhưng rồi, một tích tắc qua đi, những ý nghĩ nhỏ nhen đen tối chợt vụt tắt, Long lại thấy lòng mình quặn đau, thấy lo cho người đàn bà phản bội ấy mới lạ chứ.

Hình bóng Ngư cứ lướt nhanh trong đầu. Long thấy Ngư gầy rộc, đôi mắt thất thần, bơ vơ cô quạnh một mình cùng với đứa con da màu có mớ tóc xoăn tít, dưới cái nắng hừng hực của lục địa đen.

"Ôi Ngư! Đau xót quá. Ngư ơi! Em hãy tĩnh lại đi, hãy quay về với cái xóm chài heo hút của thầy bu em đi. Dòng sông Thao lững lờ trôi vẫn đang đón đợi em, đón đợi cả thằng bé da đen có bộ tóc xoăn tít đang sắp chào đời.

Ngư ơi! Hà Nội cũng đang đón đợi anh và Huế, chúng ta không thể kẹt mãi ở chốn thiên đường này.

Anh hiểu, ngày ra đi là một chân trời rực sáng mở toang trước mắt và ngày về chỉ còn là một con ngõ nhỏ, rất nhỏ đón đợi. Nhưng như thế vẫn còn là hơn, bởi đó không phải là một con ngõ cụt, vẫn còn một cánh cửa hẹp để dẫn dắt chúng ta về"...

Hết

Cay đắng khi nhân tình của vợ sắp cưới đuổi ra khỏi phòng (P2) 2
Thanh niên Lạng Sơn xăm kín nửa mặt vì bị phản bội

Buồn khổ vì chia tay bạn gái, chàng trai này quyết định xăm hình đầu hổ kín nửa mặt.

Bấm xem >>

Bạn có những băn khoăn muốn chia sẻ, những tâm tư muốn được giãi bày, những khúc mắc muốn nhờ tư vấn? Hãy gửi ngay những tâm sự của bạn tới mail bantrecuocsong@24h.com.vn để các chuyên gia tâm lý, tình yêu gỡ rối giùm bạn

Nguồn tin: 24h


 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bình Luận Facebook
Showbiz
Tin thế giới
Thống kê truy cập
  •   Đang truy cập 73
  •   Máy chủ tìm kiếm 35
  •   Khách viếng thăm 38
 
  •   Hôm nay 6,492
  •   Tháng hiện tại 557,085
  •   Tổng lượt truy cập 128,175,324